TSCNPQ 69

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 69: Tô Mộ Tịch Sinh.

Thời điểm Tô Mộ Tịch mang thai tháng thứ tám, Lưu Thái y bắt mạch xác định Tô Mộ Tịch là hoài song bào thai. Tin tức này vừa ra, trong cung Thần Hi mọi người còn kém không đem cung Tô Mộ Tịch lật lên.

Hiên Viên Hạo Thành biết chuyện này, lại ăn không ngon, ngủ không được, coi chừng Tô Mộ Tịch nữa bước cũng không rời, so với Tô Mộ Tịch đang mang thai còn khẩn trương hơn. Nhưng mà mới chỉ nữa tháng, dưới mí mắt thật to quần thăm.

Hoàng hậu nương nương biết được tin tức, lập tức bắt đầu tuyển ma ma đỡ đẻ. Những người này kinh nghiệm đỡ đẻ tất nhiên là không cần phải nói, càng quan trọng hơn là những người này đều đỡ đẻ qua song bào thai, thân phận cũng xác định tin cậy. Một người liền an bào nơi ở, ít có người không thể tiếp xúc.

Đỗ Chính Liên biết tin tức này, nhãn tình sáng lên, rốt cục có thể hành động. Ban đêm, nương theo bóng tối, Đỗ Chính Liên dựa vào võ công, dễ dàng đi đến chổ ở ma ma đỡ đẻ. Thổi chút mê hương vào, gõ gõ cửa, quả thật người bên trong đều ngủ say, thế này mới mở cửa phòng ra. Bắt lấy một cái ma ma gần nhất rời khỏi, đến một chổ yên lặng trong cung ngừng lại.

Nghe được tiếng vang, Hiên Viên Hạo Dạ đem cửa mở: “Chủ nhân, người đã đến rồi, mau đưa nàng để xuống.” Đỗ Chính Liên nhìn hắn một cái, đem người ném xuống mặt đất: “Hắt nước vào mặt nàng, hỏi rõ ràng danh tính cùng chổ ở, trong nhà còn có ai?”

“Vâng chủ nhân yên tâm.” Hiên Viên Hạo Dạ nói xong, Đỗ Chính Liên liền che giấu đến chổ tối. Hiên Viên Hạo Dạ bưng lên chén nước, hất vào mặt đỡ đẻ ma ma. Đỡ đẽ ma ma mới tỉnh lại. Nhìn thấy Hiên Viên Hạo Dạ, sợ tới mức lập tức hành lễ, cũng không kịp nghĩ đến chính mình vì sao lại ở chổ này: “Nô tỳ gặp qua Dạ hoàng tử.”   

Hiên Viên Hạo Dạ đều lười liếc nhìn nàng một cái, lạnh lùng hỏi: “Tên gọi là gì?”

Hồi Dạ hoàng tử, nô tỳ tên Đỗ nam.” Dạ hoàng tử hỏi cái này làm cái gì?

“Nhà ở nơi nào?” Hiên Viên Hạo Dạ ánh mắt vừa đưa lên, lại cùng cữu cậu bọn họ cùng cái họ, còn lấy một cái tên buồn cười như vậy.

“Nô tỳ từ nhỏ tiến cung, không có gia đình, cũng không có người thân.” Dạ hoàng tử hỏi chuyện này, không phải là muốn để nàng đi hại đứa nhỏ trong bụng Thành hoàng tử phi đi? Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nhưng Dạ hoàng tử hỏi, nàng cũng không dám không nói a.

“Ừm, tốt lắm.” Hiên Viên Hạo Dạ ánh mắt chợt lóe, liền không nói.

 Đợi trong chốc lát cũng không thấy âm thanh, Đỗ ma ma liền ngẩn đầu. Một bàn tay to của Hiên Viên Hạo Dạ lập tức bắt lấy cái cổ yếu ớt của Đỗ Nam, “Răng rắc” một tiếng, Đỗ ma ma liền trương mắt to chết không nhắm mắt ngã xuống trên mặt đất.

Đỗ Chính Liên từ chỗ tối đi ra, bộ dáng khuôn mặt liền giống như Đỗ ma ma vừa rồi. Lạnh lùng nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất: “Dạ nhi nhanh xử lý cho xong, ta về trước chổ ở của các ma ma đỡ đẻ, miễn cho bị người phát hiện ảnh hưởng kế hoạch.” Đỗ Chính Liên ngay cả thanh âm nói chuyện cùng Đỗ ma ma vừa rồi giống nhau như đúc.

Hiên Viên Hạo Dạ gật đầu: “Chủ nhân nhanh đi. Thứ này Dạ nhi sẽ ném vào trong giếng cạn trong cung, không ai có thể phát hiện.” Sớm biết rằng có chuyện này, hắn đã sớm chuẩn bị tốt. Tổng yếu hy sinh một số người, đến hoàng thành nghiệp lớn. Đỗ Nam đúng không! Vì nghiệp lớn của bổn hoàng tử mà chết, ngươi hẳn là nên cảm thấy may mắn.

Đỗ Chính Liên trở lại chổ ở ma ma đỡ đẻ, đồng dạng dung mạo, đồng dạng thanh âm, hơn nữa các nàng vừa mới được tuyển tụ tập cùng một chổ, cho nên các ma ma này cũng không ai phát hiện nàng căn bản không phải là Đỗ ma ma.

Thời điểm Tô Mộ Tịch mang thai tháng thứ chín, bụng lớn đến không thể thấy chân mình, mà chân cũng bởi vì mang thai mà sưng to lên đến ngay cả giày cũng mang không được. Những ngày này, Hiên Viên Hạo Thành còn thật sự vì Tô Mộ Tịch ấn chân: “Tịch nhi, như vậy thoải mái không? Thành nhi có phải hay không dùng quá sức.” Mang thai, nguyên lai là chuyện khổ sở như vậy, chỉ là lúc này, về sau cũng không để cho Tịch nhi lại mang thai.

“Có thể, Thành nhi dùng dực đạo vừa vặn” Tô Mộ Tịch nhìn vẻ mặt cần cù của Hiên Viên Hạo Thành, cười cười lên tiếng trả lời. Không bao lâu, Tô Mộ Tịch liền ôm bụng, cảm giác từng đợt co rút đau đớn, tính tính ngày, Tô Mộ Tịch ra tiếng nói: “Hạo Thành, nhanh đi tìm ma ma đỡ đẻ, Tịch nhi khẳng định là muốn sinh.” Tô Mộ Tịch tiếng nói vừa dứt, cảm giác bụng đau càng lợi hại hơn.

Hiên Viên Hạo Thành coi như bình tĩnh đứng dậy: “Tịch nhi, đừng sợ, ta sẽ ở cùng nàng và đứa nhỏ.” Khi nói chuyện đã không giống ngây thơ như trước, lộ ra một tia kiên định lực lượng, làm cho Tô Mộ Tịch bất tri bất giác gật gật đầu. Lấy lại tinh thần khi, người đã chuyển tới trên giường, đâu còn thân ảnh Hiên Viên Hạo Thành.

Không bao lâu, Hiên Viên Hạo Thành liền trở lại, nhìn đầu đầy mồ hôi Tô Mộ Tịch, giúp nàng lau sạch, ngực cảm thấy đau lòng, thống khổ này vì sao không phải hắn chịu thay Tịch nhi. Chịu đựng đau lòng, đem Tô Mộ Tịch giao cho Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm chiếu cố, hắn còn có chuyện càng trọng yếu phải làm. Hoàng huynh nơi đó, thời gian này đều không có động tác, nhất định là muốn làm cho bọn họ buông lòng cảnh giác.

Hắn không thể sơ ý, ma ma đỡ đẻ tuy là mẫu hậu tự mình chọn, nhưng Hiên Viên Hạo Thành vẫn là lo lắng, sợ những ma ma này bên trong có người của Hiên Viên Hạo Dạ.

Hiên Viên Hạo Thành hôn lên trán Tô Mộ Tịch liền đi ra ngoài, vừa ra cửa phòng, sáu vị ma ma liền muốn đi vào. Hiên Viên Hạo Thành ngăn cản các nàng, từng người quả thật không có vấn đề gì mới thả đi vào, đến người cuối cùng Hiên Viên Hạo Thành cũng không thấy được cái gì không ổn, liền cho các nhóm ma ma đi vào.

Đỗ Chính Liên mừng thầm, từ bên người Hiên Viên Hạo Thành đi thoáng qua, Một mùi hương nhàn nhạt truyền đến lỗ mũi Hiên Viên Hạo Thành, tuy rằng hương vị rất nhạt khó có thể ngửi thấy, nhưng Hiên Viên Hạo Thành cảm giác được hương vị này, căn bản cùng mấy tháng trước ngửi được trên người cung nữ kia là giống nhau, liền lớn tiếng kêu: “Ngươi đứng lại, không cho phép đi vào.” Mặc kệ có phải hay không, hắn ngửi thấy mùi là sai đi nữa, lại càng không thể biết nàng rốt cuộc có phải là người của hoàng huynh không? Cũng không thể mạo hiểm cho nàng đi vào.

Đỗ Chính Liên trong lòng cả kinh, này ngốc tử muốn làm gì? Mặc kệ, làm như không có nghe đến tiếp tục đi. Hiên Viên Hạo Thành thấy nàng không ngừng bước, càng hoài nghi, mấy bước đi tiến lên giữ chặt nàng, bướng bỉnh nói: “Ta nói, ngươi không được đi vào.”

Đỗ Chính Liên ánh mắt lóe lóe, vội la lên: “Thành hoàng tử, ngài đừng náo loạn, hoàng tử phi đang rất đau, nô tỳ muốn vào giúp đỡ đẻ.” Đáng chết, tên ngốc này lại vừa la vừa giữ, không đi vào nàng làm sao tìm được cơ hội xuống tay.

Hiên Viên Hạo Thành túm nàng chết không buông tay, lúc này Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương cùng Hiên Viên Hạo Y nhận được cung nhân truyền lời, liền chạy đến. Thấy Hiên Viên Hạo Thành bắt lấy một ma ma đỡ đẻ không cho đi vào, Lâm Ánh Nguyệt liền đi qua: “Thành nhi, mau buông tay, để cho các nàng tiến vào hỗ trợ, đừng náo loạn.”

Hiên Viên Hạo Thành mới phát giác, đúng vậy! Trong mắt mọi người hắn chính là đứa nhỏ không hiểu chuyện, đã biết sao làm, mọi người đều nghĩ đến hắn náo loạn. Trong đầu vội vàng nghĩ nghĩ, nhãn tình sáng lên: “Mẫu hậu, Quốc Sư gia gia nói để giúp Tịch nhi đỡ đẻ chỉ có thể là năm người, bằng không sẽ có điềm xấu.” Quốc Sư gia gia, người tuy rằng đáng ghét, nhưng mà lời nói của người mặc kệ có bao nhiêu lời không thể tin, Phụ hoàng cùng Mẫu Hậu sẽ tin.

Quả nhiên, Hiên Viên Hạo Thành lời này vừa nói ra, Lâm Ánh Nguyệt liền ra tiếng nói: “Vậy ngươi cũng đừng đi vào, ở bên ngoài chờ đi!” Quốc sư nói không thể không tin, nhưng mà thiếu một mama đỡ đẻ bên trong vẫn còn năm người, hẳn là không có gì đáng ngại.

Đỗ Chính Liên nhìn đến xa cách hơn mười năm Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt, mất rất lớn khí lực mới có thể che dấu hận ý trong mắt, làm bộ bình tĩnh hơi phúc thân: “Hoàng hậu nương nương, nô tỳ cảm thấy như vậy không ổn, Thành hoàng tử phi sinh sản ấn theo quy củ là sáu ma ma đỡ đẻ, một người cũng không thể thiếu. Hơn nữa nô tỳ đi vào cũng có thể hổ trợ.” Đang chết, tiện nhân này, lại dám ngăn đón mình, năm đó độc như thế nào lại không độc chết tiện nhân cùng Hiên Viên Hạo Dạ này?

Lâm Ánh Nguyệt ánh mắt nhất lăng: “Bản cung nói chuyện cần một cái nô tỳ như ngươi xen vào sao? Đứng ở bên cạnh đi, chớ cản trở cung nữ ra vào.” Quy củ, Hiên Viên Hoàng triều quy củ sớm bị hủy rất nhiều rồi, còn thêm một lần thì sao?

Đỗ Chính Liên đứng ở một bên âm thầm sốt ruột, tiện nhân chết tiệt. Đỗ Chính Liên cũng liền ở trong lòng mắng mắng, hiện tại nàng không biết như thế nào. Từ đầu tới đuôi nàng chưa từng nghĩ đến, Hiên Viên Hạo Thành vì sao lại không cho nàng tiến vào phòng sinh.

Nếu biết nàng yêu nhất hương thơm phá huỷ chuyện vừa rồi, không biết nàng có thể hay không tức giận đến học máu. Đỗ Chính Liên là người cực thích hương thơm, thích nhất đem hương liệu này đổ vào trong nước tắm, hơn nữa nàng dùng hương liệu tất nhiên là tốt nhất. Tuy rằng tiến cung gần một tháng, vẫn không dùng hương, nhưng hương vị cách một tháng cũng không hoàn toàn tiêu tán.

Thấy mẫu hậu đã thỏa hiệp, Hiên Viên Hạo Thành quay đầu, lo lắng nhìn vào phòng.

Không nói một câu nào, Hiên Viên Vinh Hi vẫn nhìn Hiên Viên Hạo Thành, cảm giác sâu sắc được đứa con mình tựa hồ cùng trước kia khác nhau. Bộ dáng nói chuyện, tuy rằng còn giống như trước đây, nhưng cảm giác nói ra, lời nói cảm thấy lộ ra mục đích gì đó. Giống như lúc nãy, nếu như trước đây Thành nhi đã sớm ầm ỹ muốn đi vào, lúc này thần sắc tuy rằng sốt ruột, nhưng cũng không làm ra hành động nào khác. Lấy kinh nghiệm nhiều năm quan sát biểu tình chúng thần tử, hắn sẽ không có nhìn lầm, xem ra chờ Tịch nhi sinh xong, phải tìm Thành nhi nói chuyện mới được.

Nghe được Tô Mộ Tịch thống khổ quát to, nhìn bên trong từng chậu nước bưng ra, Hiên Viên Hạo Thành tay nằm chặt thành một khối, trong lòng lo lắng không thôi, cái gì cũng làm không được.

Tử Kim cung

 Hiên Viên Hạo Dạ tự nhiên cũng nhận được tin tức Tô Mộ Tịch muốn sinh sản. Ở trong phòng đi tới đi lui, mẫu phi hẳn là thuận lợi đi vào rồi! Nhất định phải xử lý xong đứa nhỏ trong bụng Tô Mộ Tịch mới tốt. Chậm đã, nếu mẫu phi đem Tịch nhi, cùng nhau? Sẽ không, hẳn là sẽ không. Không được, hắn phải đi Thần Hi cung nhìn xem.

Vừa đi tới cửa, liền nhìn đến vẻ mặt vẻ lo lắng Giả Như Lâm: “Điện hạ đây là muốn đi đâu?”

“Cút ngay.” Hiên Viên Hạo Dạ không lưu tình chút nào đem Giả Như Lâm đẩy ngã xuống đất, vội vàng rời đi. Giả Như Lâm ngẩng đầu, nhìn đến Tư Vũ cùng Tư Tình trên mặt không kịp thu hồi trào phúng. Trong lòng thầm hận, Hiên Viên Hạo Dạ, ngươi đối ta vô tình, liền đừng trách ta đối với ngươi vô nghĩa.

⇒CHƯƠNG 70

Bình luận về bài viết này