TSCNPQ 54

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 54 Động phòng ++

Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch chia lìa mấy tháng, gặp lại Tô Mộ Tịch liền hôn môi nàng, Hiên Viên Hạo Thành chỉ cảm thấy càng ngọt, ngọt đến mức hắn luyến tiếc buông ra.

 Qua một hồi lâu, Tô Mộ Tịch ánh mắt mê ly đem Hiên Viên Hạo Thành đẩy ra, nàng muốn không thở nổi nữa. Hiên Viên Hạo Thành bị Tô Mộ Tịch đẩy ra, Tịch nhi không muốn cho hắn ăn miệng nàng sao? Vì sao? Tịch nhi đã đáp ứng rồi mà, Hiên Viên Hạo Thành hơi bất mãn nhìn Tô Mộ Tịch, vẽ mặt thương tâm, bộ dáng phẫn nộ, Ô Ô.. Tịch nhi nói không giữ lời.. Rõ ràng đã đáp ứng Thành nhi rồi mà.

Nhìn hắn giận mà bộ dạng không dám nói, Tô Mộ Tịch bật cười, một hồi lâu mới nói: “Đồ ngốc, chàng cứ hôn ta mãi, ta sẽ không thở được.” Nói xong đỏ mặt cúi đầu, người này khi nào thì học những thứ này?.

Hiên Viên Hạo Thành nhãn tình sáng lên, thì ra Tịch nhi không phải không muốn, không có không muốn thì là nguyện ý a. Hiên Viên Hạo Thành vẻ mặt đứng đắn hỏi Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, vậy nàng đã thở tốt chưa?” Nếu đã tốt rồi, Thành nhi sẽ ăn lần nữa, liền làm cho Tịch nhi hạnh phúc.

Tô Mộ Tịch đỏ mặt không thèm để ý đến hắn, đem chăn đắp kín mình chuẩn bị ngủ. Hiên Viên Hạo Thành nghi hoặc, Tịch nhi làm sao vậy? Làm sao có thể không để ý tới Thành nhi nữa? Đáng thương lôi kéo chăn Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tịch vẫn không để ý hắn. Hiên Viên Hạo Thành giận, hắn còn chưa làm cho Tịch nhi hạnh phúc, không thể cứ như vậy ngủ. Nghĩ, đem chăn kéo lại, từ phía sao ôm chằm lấy Tô Mộ Tịch bắt đầu hôn sau gáy nàng, hôn được một lát làm nũng nói: “Tịch nhi, Thành nhi rất nhớ nàng, mỗi ngày đều nghĩ tới, mỗi ngày đều nhớ nàng rất nhiều lần. Nàng nói, nàng có hay không nhớ Thành nhi? Có hay không giống Thành nhi mỗi ngày đều nhớ, nàng có như vậy nhớ ta?”  

Hơi thở ẩm ướt phun đến trên người Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tịch cảm giác mặt, bên tai đều đỏ, trong lòng hơi run lên: “Ân Tịch nhi nhớ…”

Nghe được, Hiên Viên Hạo Thành cao hứng, không ngừng cọ cọ Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tịch cả kinh, Hạo Thành hắn, biết làm cái gì sao? Hiên Viên Hạo Thành hôn gáy nàng càng nhiều, làm cho thân mình Tô Mộ Tịch căn ra. Trong sách có nói nữ tử lần đầu tiên hạnh phúc liền rất đau, Tịch nhi có hay không sợ? Hiên Viên Hạo Thành thở hổn hển lại có vẻ mặt còn thật sự cam đoan nói: “Tịch… Tịch nhi, Thành.. Thành nhi sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm nàng đau.” Tịch nhi mặt đỏ thật sự rất đẹp.

Tô Mộ Tịch cảm thấy muốn tìm một cái hang động chui vào mà không bao giờ muốn để ý hắn, nghĩ đến nàng sống hai kiếp rồi mà cũng chưa gặp qua chuyện như vậy? Nhìn đến ánh mắt của Hạo Thành còn vô cùng hồn nhiên, một chút tà niệm cũng không có, làm cho Tô Mộ Tịch muốn phát hỏa cũng không được, chỉ phải ngượng ngùng nhắm mắt nhẹ giọng “Ân” một tiếng.

Nghe được tiếng Tô Mộ Tịch cho phép, Hiên Viên Hạo Thành cao hứng, cúi người đến trên người nàng. Nhìn nhìn Tô Mộ Tịch trên người mặc quần áo, nghi hoặc, hắn có phải hay không hẳn là nên thoát hết quần áo Tịch nhi trước? Tranh vẽ đều là trống trơn, Thành nhi cùng Tịch nhi cũng nên trống trơn mới đúng. Nghĩ, liền động tay thoát hết quần áo trên người Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tịch cảm thấy động tác của hắn, thân mình liền cứng đờ, nàng đã là thê tử của Hạo Thành, chân chính là thê tử, cùng kiếp trước bất đồng.

Thoát hết quần áo Tô Mộ Tịch, bên trong chỉ còn lại có cái yếm nhi. Hiên Viên Hạo Thành động tác dừng một chút, nhìn đến cái yếm nhi bên dưới có hai điểm nhô ra, cảm thấy chơi vui, vươn hai tay, một bên một cái nhéo nhéo. Tô Mộ Tịch gặp tình huống đột ngột này, âm thanh thấp suyễn: “Hạo … Hạo Thành, Không … không cần… ”

 Hiên Viên Hạo Thành lưu luyến buông tay ra, Tịch nhi không cho, sẽ không có thể nhéo. Nhưng là chơi vui nga, xoa bóp nó còn có thể lại cứng như vậy, cái điểm kia từ nơi trên người tịch nhi đi ra đi? Thật chơi vui nha. Tịch nhi không cho nưa, quên đi, Thành nhi tiếp tục cởi quần áo cũng tốt lắm. Hiên Viên Hạo Thành phấn đấu trong chốc lát, Tô Mộ Tịch trên người cái yếm che chắn cuối cùng cũng rớt xuống đất. Quần áo Tô Mộ Tịch rơi hết, Hiên Viên Hạo Thành nhìn đến choáng vàng, Tịch nhi thật trắng nha, hai cái bánh bao so với ngự thư phòng làm còn trắng mà lớn hơn hẳn. Trong lúc nhất thời, Hiên Viên Hạo Thành cảm thấy chính mình thân mình nóng nóng, hạ thân cũng trướng trướng khó chịu.

Tô Mộ Tịch cảm thấy lạnh, mở to mắt, gặp Hiên Viên Hạo Thành chính là ngây ngốc nhìn chằm chằm chính mình, xấu hổ kéo chăn qua muốn đắp kính. Bị Hiên Viên Hạo Thành ngăn cản: “Tịch nhi không được kéo chăn lại, Thành nhi muốn xem.”

Tô Mộ Tịch đều muốn tát hắn một cái, đang muốn ra tiếng, Hiên Viên Hạo Thành bá đạo đem nàng ôm chặt: “Tịch nhi không nên cử động, Thành nhi lập tức là sẽ tốt…” Nói xong liền đem quần áo trên người hắn thoát hết, vòng ngực da thịt đụng vào người Tô Mộ Tịch, không ngừng ma sát, giống như trong sách vẽ.

 Chạm vào Tịch nhi thật thoải mái a, thân mình Tịch nhi thật trắng, so với tơ lụa Giang Nam tiếng cống còn muốn mềm mượt hơn, hơn nữa bánh bao Tịch nhi thật trắng cùng điểm phấn hồng. Thành nhi mà đụng tới tim đập thật nhanh, so với Thành nhi ăn miệng Tịch nhi còn ngọt không kém a.

Tô Mộ Tịch lúc này giống như con tôm bị nấu chính, toàn thân đều trở nên hồng đỏ, cảm thấy phía dưới hơi hơi có chút ngứa ngứa, điều này làm cho Tô Mộ Tịch có chút hốt hoảng bất an kêu lên: “Hạo… Hạo Thành… Không… A ân…”  Hiên Viên Hạo Thành vừa vô tình đụng phải chổ mẫn cảm của Tô Mộ Tịch, chọc Tô Mộ Tịch há mồm ra tiếng rên.

Hiên Viên Hạo Thành phỏng chừng là cọ đủ, ngừng lại. Đồng thời Tô Mộ Tịch ngừng một hơi, trong lòng lại cảm thấy có chút mất mát, chính là nàng không nghĩ tới. Hiên Viên Hạo Thành thối lui một ít, đầu thấp xuống, tiến vào hai cái bánh bao trước mặt nhẹ nhàng cắn. Cắn được một chút, cảm thấy thật ăn ngon, Tịch nhi bánh bao ăn thật ngon a. Kỳ quái lấy tay sờ sờ, bánh bao sinh trưởng ở trên người Tịch nhi, Thành nhi dùng sức cắn, Tịch nhi khẳng định sẽ đau, Thành nhi nhẹ nhàng cắn thêm chút nữa vẫn là có thể đi, lại cúi đầu phấn đấu.

Tô Mộ Tịch cực độ ngượng ngùng nhắm mắt lại, hai tay không tự chủ đặt vào người Hiên Viên Hạo Thành. Bất an vặn vẹo chỉ cảm thấy trên người càng nóng, phía dưới tựa hồ chảy ra chất ẩm ướt gì đó. Tô Mộ Tịch hoảng loạn cảm giác này là nàng từng có, lần đầu tiên đến quỳ thủy, nhưng hôm nay không phải là ngày nàng có quỳ thủy mà. Muốn đầy đầu Hiên Viên Hạo Thành ra: “Hạo Thành… Không… Không cần… A… Ngươi… Đừng làm… Đừng làm … ” Hiên Viên Hạo Thành chính là đang cắn điểm đỏ trước ngực Tô Mộ Tịch, hắn nghe được, nhưng thật sự đang ăn ngon, làm bộ như không nghe thấy. Tiếp tục biến thành cún con ham ăn, ham chơi.

Làm một hồi lâu, Hiên Viên Hạo Thành cảm giác chính mình trên người giống như bị lữa đốt nóng, thế này mới nhớ đến chính sự, hắn rất ham chơi, không phải muốn làm cho Tịch nhi hạnh phúc sao. Nhớ lại, lưu luyến rời khỏi hai cái bánh bao của Tô Mộ Tịch: “Tịch.. Tịch nhi… ”

Tô Mộ Tịch toàn thân vô lực, không biết như thế nào trả lời tên đầu sỏ gây nên này.

Tịch nhi không nói lời nào, thì là không ý kiến, Hiên Viên Hạo Thành nghĩ như vậy liền cao hứng , đỏ mặt nhìn đến phía dưới: “Tịch… Tịch nhi… Hạo Thành sẽ nhẹ nhàng … Nàng, nàng không phải sợ… ” Hiên Viên Hạo Thành thanh âm hơi hơi phát run, vạn nhất hắn làm đau Tịch thì làm sao bây giờ? Nhìn Tô Mộ Tịch địa phương, Hiên Viên Hạo Thành cảm thấy trong lòng lửa muốn ngừng thiêu chút, đây là nơi Thành nhi phải đi vào đi? Thật đẹp….

Tô Mộ Tịch cũng không trả lời, chính là lẳng lặng nhìn hắn. Hiên Viên Hạo Thành đột nhiên ngượng ngùng, không dám thoát quần, Tịch nhi nhìn đến tiểu Thành nhi của hắn nói xấu làm sao bây giờ? Hắn sợ, Tịch nhi nơi đó thật xinh đẹp, bất an ngẩng đầu nhìn Tịch nhi, đáng thương hỏi: “Tịch nhi nàng sẽ không ghét bỏ Thành nhi đúng không”

Tô Mộ Tịch không hiểu rõ, cho nên kỳ quái nhìn Hiên Viên Hạo Thành, đây là chuyện gì a, thấy Hiên Viên Hạo Thành đang che hạ thân, Tô Mộ Tịch liền hiểu, xấu hổ giận giữ nhắm lại mắt. Người này, luôn làm cho nàng phải trả lời những điều không muốn nói.

 Hiên Viên Hạo Thành nghẹn, Tịch nhi đây là ghét bỏ hắn sao? Ô ô…

Qua một hồi lâu, Tô Mộ Tịch mở mắt ra, gặp Hiên Viên Hạo Thành giống như con chó nhỏ bộ dáng như bị chủ nhân vứt bỏ đáng thương nhìn nàng. Cái này đổi lại Tô Mộ Tịch bị nghẹn, dở khóc dở cười nói: “Sẽ không..”

 Hiên Viên Hạo Thành lập tức ánh mắt tỏa sáng, loát thoát đứng lên, liền bỏ khố y trên người. Hắc hắc… Tịch nhi sẽ không ghét nỏ hắn.

Cái này Tô Mộ Tịch muốn nghẹn chết mất, Nhìn ‘vật kia’ dọa người. Tô Mộ Tịch ngượng ngùng nhắm lại hai mắt, nàng cái gì đều không thấy được…

Hiên Viên Hạo Thành thấy Tịch nhi nhắm lại hai mắt, thương tâm, ô ô… Tịch nhi nói sẽ không ghét bỏ của hắn mà, lúc này vì sao lại nhắm mắt lại. Bĩu môi, đến gần Tô Mộ Tịch, hôn lên mặt nàng, rầu rĩ ra tiếng: “Tịch nhi, nàng đã nói sẽ không ghét bỏ Thành nhi, lúc này sao lại nhắm mắt…” Nói xong nói xong giống như là sắp khóc đi.

Tô Mộ Tịch giả chết không thành chỉ phải mở to mắt, nhìn gần gương mặt to gần trong gang tấc, Tô Mộ Tịch cười nhéo nhéo Hiên Viên Hạo Thành mặt: “Tịch nhi không có ghét bỏ chàng, Tịch nhi, Tịch nhi là thẹn thùng.”

Hiên Viên Hạo Thành đem Tô Mộ Tịch kéo vào trong lòng, bất mãn hỏi: “Tịch nhi vì sao thẹn thùng? Của Thành nhi chính là của nàng, Tịch nhi không cần thẹn thùng…” Ngao ~~ nơi đó đụng tới Tịch nhi cảm thấy thật thoải mái, nhưng là như thế này giống như không đủ .

Hiên Viên Hạo Thành ôm, làm cho Tô Mộ Tịch cảm giác được của hắn cực nóng. Tô Mộ Tịch trên người run lên, cảm giác vừa rồi dưới thân lại trở lại, hít một hơi thật sâu đáp: “Ân…”

Hiên Viên Hạo Thành đem hình ảnh trong sách nhớ lại một lần, vươn tay sờ sờ Tô Mộ Tịch phía dưới địa phương, giống phát hiện cái gì? Trên đường tìm kiếm, Tô Mộ Tịch nhanh cảm thấy run rẩy thân mình, không biết nhue vậy ngược lại làm cho Hiên Viên Hạo Thành càng cảm thấy thư thái. Cảm giác bên trong tươi mới bao vây lấy ngón tay, Hiên Viên Hạo Thành bất giác dùng sức đụng vài cái. Tô Mộ Tịch nơi đó chịu tác động không tự chủ ngâm âm ra tiếng, liền cảm giác được có cái gì đang chảy ra. Hiên Viên Hạo Thành cũng cảm giác được nơi đó ẩm ướt nóng, mới bỏ tay ra. Thành nhi, Thành nhi nơi đó khó chịu, chờ không được nữa, hắn muốn tiến vào.

Trong sách chỉ, chính là ẩm ướt có thể đi vào. Nhẹ nhàng ma sát vài cái, lập tức nhẹ nhàng đi vào. Vật lạ đột nhập vào làm cho bản Tô Mộ Tịch kẹp chặt hai chân. Hai người liền thở gấp. Tô Mộ Tịch cảm thấy đau nhói đến cắn răng, Hiên Viên Hạo Thành mang theo dục vọng, ánh mắt đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch lên án: “A…Tịch nhi, nàng kẹp Thành nhi đau quá.”

Tô Mộ Tịch hiện tại đều không còn khí lực tức giận, cau mày, nàng đau muốn chết đây, nhưng mà không quên đem chân thả lỏng hơn một chút. Hiên Viên Hạo Thành mới nhìn lại, không dám lại động. Thấy Tịch nhi nhíu mày, biết nàng nhất định đang rất đau, sốt ruột thổi khí Tô Mộ Tịch: “ Tịch nhi, còn có đau hay không, Thành nhi biết sai lầm rồi, ta không nên như vậy dùng sức” Nói xong áy náy cúi đầu tiếp tục thổi.

Nhìn Hạo Thành đang lo lắng cho mình, Tô Mộ Tịch cảm giác phía dưới chẳng còn đau nữa. Tay ngọc vương đến sau lưng ôm lấy, nói nhỏ: “Hạo Thành có thể động , Tịch nhi không đau …” Nói xong, còn bướng bỉnh cắn cắn vành tai.

Nghe được tiếng Tịch nhi, Hiên Viên Hạo Thành cảm thấy chính mình nhịn không được, liền xác định hỏi: “Tịch nhi, Tịch nhi, nàng thật sự, thật sự không đau nữa sao?” Tô Mộ Tịch gật đầu, Hiên Viên Hạo Thành mới nhẹ nhàng động. Tô Mộ Tịch là có chút đau, cái ‘vật kia’ của hắn thật sự rất … Một lát sau, Hiên Viên Hạo Thành động tác càng lúc càng lớn, Tô Mộ Tịch cảm giác được không thể khống chế được nữa, nhẹ nhàng ngâm thanh ra thiếng, cảm thấy muốn cắn môi mình.

Hiên Viên Hạo Thành cảm thấy thật tốt, Tịch nhi vừa ra thanh, hắn cảm thấy chính mình trên người đều đã tê rần, hôn lên miệng Tô Mộ Tịch yêu cầu nói: “Tịch nhi, nàng ra tiếng… Thành nhi rất thích… Nàng ra tiếng được không?” Nói xong, dùng sức. Tô Mộ Tịch mất khống chế ở thân – ngâm lên.

Trên giường tràn đầy xuân ý, thật lâu sau, Hiên Viên Hạo Thành cảm giác dưới thân buông lỏng, cảm thấy bắn ra cái gì vào trong người Tịch nhi. Tô Mộ Tịch cũng không còn sức, nằm lại trên giường. Hiên Viên Hạo Thành lấy lại tinh thần, cảm thấy chính mình bị lừa, rõ ràng làm chuyện này hắn cũng thật hạnh phúc, trong sách vì sao không nói tới.

“Tịch nhi, Tịch nhi…” Hiên Viên Hạo Thành ôm lấy thân người Tịch nhi đang đổ mồ hôi đầm đìa, nhẹ nhàng kêu vài tiếng. Tô Mộ Tịch mới hồi phục tinh thần lại, hướng hắn cười cười, nhéo nhéo mặt Hiên Viên Hạo Thành, nàng cũng không biết của nàng Hạo Thành khi nào thì đã là một đại nam nhân.

Vô tội sáng lạn cười cười: “Tịch nhi, nàng không có việc gì đi?” Lại đứng dậy hướng trên người nàng nhìn nhìn, cả kinh nói: “Tịch nhi, nàng nơi này vì sao đổ máu? Có phải hay không Thành nhi quá dùng sức ?” Nói xong, lại hướng Tô Mộ Tịch nơi đó thổi khí.

Tô Mộ Tịch xấu hổ muốn chết, kéo hắn: “Hạo Thành, nữ tử lần đầu tiên đều đổ máu, về sau sẽ không. Có huyết, mới chứng minh Tịch nhi là của Hạo Thành, thanh trong sạch là của một mình Hạo Thành.”

Hiên Viên Hạo Thành gật gật đầu, không nói. Trong lòng đã sớm cười mở, Tịch nhi là của hắn, là của một mình hắn. Nhìn Tô Mộ Tịch, Hiên Viên Hạo Thành phía dưới lại cảm thấy nóng nóng. Nhưng mà, chịu đựng không cho chính mình động, Tịch nhi đã muốn mệt chết đi, không thể tự cấp Tịch nhi hạnh phúc. Chưa cho được, đêm mai lại cho Tịch nhi tốt lắm.

Hiên Viên Hạo Thành đứng dậy, mặc lại áo khoát lên người, gọi người đem nước tiến vào. Cung nữ đỏ mặt hơi hơi phúc thân: “Thành hoàng tử, để cho nô tỳ hầu hạ Hoàng tử phi đi!”.

Hiên Viên Hạo Thành tiếp nhận nước, nói: “Không cần, ngươi trước đi xuống đi!” Tịch nhi là của một mình hắn, ai cũng không cho xem. Ngốc lại nhu thuận giúp Tô Mộ Tịch lau khô thân mình, mới lau chính mình , đều làm xong, mới bò lên giường ôm Tô Mộ Tịch. Choáng váng ngốc nhìn Tô Mộ Tịch nở nụ cười thật lâu, thì ra đây là động phòng hoa chúc, trách không được người ta nói là ‘nhân sinh tứ mừng rỡ’ đâu. Hì hì… Về sau hắn là có thể mỗi ngày cùng Tịch nhi ngủ cùng một chỗ, không bao giờ nữa chia ra đi.

Một lát sau nghe được Hiên Viên Hạo Thành truyền đến tiếng hít thở đều đều, Tô Mộ Tịch mới mở to mắt, sờ sờ của hắn mặt mày. Hạo Thành, đời này vô luận phát sinh biến hóa gì, Tịch nhi đều là thê tử của chàng. Gặp được một người đau lòng mình, có phải hay không ngốc tử lại có cái gì trọng yếu .

→Chương 55: Lễ vật, Quà cưới.

Bình luận về bài viết này