TSCNPQ 53

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 53.1 Hôn lễ.

Hiên Viên hoàng triều Vinh Hi đế năm hai mươi ba, đầu tháng ba.

Tô Mộ Tịch sáng sớm liền bị kéo lên, Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm giúp đỡ Tô Mộ Tịch rữa mặt chải đầu xong, ba chân bốn cẳng đem hỉ phục chuẩn bị trước đó mặc vào. Làm tốt hết thảy, mới đem Tô Mộ Tịch kéo đến bàn trang điểm chuẩn bị tân trang.

Lúc này Vương Hương Tú liền đi vào: “Hoa Ngữ, Xảo Tâm các ngươi đi xuống đi!”   

“Dạ, phu nhân.” Hai người không dám nhiều lời, phúc thân đi xuống.

trọng sinh chi ngốc phu quân chương 53
trọng sinh chi ngốc phu quân chương 53

Vương Hương Tú cầm lấy lượt ngà trên bàn trang điểm chải tóc cho Tô Mộ Tịch, tóc đen như mây, vừa đỏ mắt thì thầm: “Một chải chải đến đuôi, hai chải chải đến đầu bạc răng long, ba chải chải đến còn cháu đầy đàn, bốn chảy chải đến bốn đời vinh hoa phú quý…”

Chải xong, Vương Hương Tú liền thật sự khóc, về sau nữ nhi sẽ gả cho hoàng gia, là con dâu của hoàng gia, không còn là nữ nhi Tô gia. Hoàng Gia, nàng không muốn Tịch nhi đi, nhưng mà đây là mệnh của Tịch nhi không thể tránh khỏi.

“Nương, Tịch nhi sẽ sống thật tốt, nương đừng lo lắng.” Tô Mộ Tịch cảm giác được cảm xúc của Vương Hương Tú ra tiếng trấn an. Kiếp trước nàng không hiểu mẫu thân dụng tâm lương khổ, lần này hết sức quý trọng, thu được sự chúc phúc của mẫu thân, nàng cũng thật muốn cùng Hạo Thành đến đầu bạc đến già.

“Ân nương biết, Tịch nhi của nương đương nhiên sẽ hạnh phúc.” Vương Hương Tú vừa nói, vừa thực dụng tâm vì Tô Mộ Tịch chải đầu. Tô Mộ Tịch nhìn mình trong gương, tâm định rồi, lần này cùng kiếp trước không giống nhau. Đã không có Cận Băng Tâm, không có Triển Mộ Tuyết, Tô gia sẽ không có nhiều kiếp nạn nữa.

Một lát sau, Vương Hương Tú xuất ra một vòng ngọc trong suốt sáng ngời, mềm nhẹ mang vào tay của Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, đây là của bà ngoại đưa cho nương, nương vẫn là giữ mang theo, hôm nay nương liền đưa cho con. Tương lai, con lại giao cho nữ nhi của mình đi!”

Nhìn nhìn trên tay vòng ngọc, Tô Mộ Tịch gật gật đầu: “Nương, con sẽ giữ gìn cẩn thận.” Nghe được nữ nhi của mình, Tô Mộ Tịch trên mặt nổi lên hồng, kia ngốc tử biết cái gì kêu động phòng sao? Nhớ tới trước khi rời đi lời hắn nói, Tô Mộ Tịch cười cười, hắn khẳng định là không biết đi.

Vương Hương Tú biết nữ nhi đang nghĩ cái gì? Thành hoàng tử như vậy, hoàng hậu tất nhiên sẽ không phái người dạy hắn chuyện đó. Nhưng Hoàng gia là nơi nào, nữ nhi nếu qua một hai năm không có đứa nhỏ, Hoàng Thượng sợ là cấp cho Thành hoàng tử nạp sườn phi, đến lúc đó bọn họ Tô gia ngay cả nói đều không thể nói cái gì.

Cho nên nàng phải chuẩn bị tốt, Vương Hương Tú đỏ mặt, xuất ra trong lòng quyển sách đưa vào tay Tô Mộ Tịch, nói chuyện có chút không lưu loát: “Tịch, Tịch nhi, con cầm cái này trở về Thần Hi cung nhìn đi, giữ cho tốt, đừng để cho người khác thấy.”

Nói xong Vương Hương Tú liền đi ra ngoài. Nhìn biểu tình quái dị của mẫu thân, Tô Mộ Tịch liền biết sao lại thế, đỏ mặt đem sách thu được bỏ vào hộp, nói không chừng có thể sử dụng đến, nàng muốn vì Hạo Thành sinh đứa nhỏ, đứa nhỏ của nàng cùng Hạo Thành.

Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm giúp Tô Mộ Tịch trang điểm thật xinh đẹp, làm cho nàng cả người thoạt nhìn như thay đổi hẳn ra. Vốn là mới mười lăm tuổi, cả người tươi mới làm cho người ta muốn chắn một cái. Hai nha đầu đang chuẩn bị đội mũ phượng cho nàng. Tô Hồng Diệu liền đi vào. Nhìn bộ dáng của Tịch nhi, cười cười: “Các ngươi trước lui xuống đi”  Hoa ngữ cùng Xảo Tâm phúc thân liền đi xuống. Tô Hồng Diệu mới ra tiếng giễu cợt: “Tịch nhi, Thành hoàng tử mà nhìn thấy bộ dạng của muội bây giờ, sợ là muốn ngây ngốc đi.”

Tô Mộ Tịch đỏ mặt ra tiếng uy hiếp: “Tam ca, tin hay không muội se có cách làm cho tam tẩu tối nào cũng cho ngươi ngủ trên mặt đất.” Tam ca chớ không phải bị Nhị ca làm cho hư hỏng luôn? Nói chuyện càng lúc càng không đứng đắn, nhìn thấy Nhị ca nhất định phải thu thập tốt huynh ấy mới được, hừ… Tô Hồng Diệu một chút cũng không phát hiện, chính mình trêu ghẹo lại làm cho Nhị ca mình gánh họa lên người.

Hai người nói vài câu, Tô Hồng Diệu vẻ mặt đứng đắn từ trong lòng lấy ra một cái chìa khóa đưa đến tay Tô Mộ Tịch liền nói: “Tịch nhi, chìa khóa này muội cầm lấy, đây là quà cưới Tam ca đưa cho muội. Nếu muội thu cảm thấy lo lắng, lúc đó liền giao cho Hoàng Thượng đi, ngài sẽ minh bạch chuyện gì xảy ra.” Tài phú đó hắn chưa bao giờ xem vào mắt, nếu có thể sử dụng đến cho người cần dùng thì không còn gì tốt bằng.

Tô Mộ Tịch tiếp nhận cái chìa khóa, tay run run. Nàng biết Tam ca đưa cho nàng là cái gì, Tô gia sở hữu hiệu buôn cùng tài sản. Thứ này, nàng nhận, bằng không mấy thứ này sớm muộn cũng sẽ gây họa cho Tô Gia.

Tô gia có quyền thế lẫn tài phú, hơn nữa đại ca nhị ca cưới thê tử thân phận cũng không thấp. Nếu Hiên Viên Hạo Dạ không có khả năng kế vị, như vậy sớm hay muộn Hoàng thượng cũng sẽ thu thập Tô gia. Còn không bằng Tô gia hiện tại lui từng  bước, tương lai cũng sẽ không làm Hoàng thượng nghi kỵ: “Tam Ca, Tịch nhi đã biết, cám ơn huynh.”

Tô Hồng Diệu muốn sờ sờ đầu Tô Mộ Tịch, lại sợ đem tóc nàng làm rối loạn, buông tay, như có như không cười nói: “Nha đầu ngốc, nói cám ơn làm gì? Tam ca đã sớm nói qua, cấp cho Tịch nhi một phần đồ cưới thật lớn, Tam ca nói được thì sẽ làm được.”

Mấy thứ này giao cho Hoàng thượng tự nhiên sẽ triệu kiến mình, đến lúc đó hắn có thể ra điều kiện đi. Tuy rằng Thành hoàng tử ngây ngốc sẽ không đối xử không tốt với Tịch nhi, nhưng Hoàng Thượng Hoàng Hậu khó đảm bảo về sau sẽ không để thành hoàng tử nạp thêm sườn phi. Có một số việc, vẫn sớm nói rõ ràng mới tốt, hắn cũng không muốn muội muội của mình bị ủy khất cái gì.

Tô Mộ Tịch ánh mắt hồng hồng, có chút nhớ nhung khóc, Tam ca vẫn chính là đối với nàng tốt nhất. Tô Hồng Diệu xuất ra khăn tay lau nước mắt cho Tô Mộ Tịch, mặt bất đắc dĩ nói: “Tịch nhi, đừng khóc nhiều sẽ làm lớp trang điểm xấu đi, Thành hoàng tử nhìn thấy sợ sẽ ghét bỏ muội bây giờ.”

“Phốc… Tam ca, ghét nhất là huynh.” Tô Mộ Tịch bật cười.

“Tốt lắm, Tam ca phải đi ra đây, Cha, đại ca cùng nhị ca sẽ vào bây giờ. Tịch nhi, muội nhất định phải thật hạnh phúc.” Tô Hồng Diệu nhìn ra trên mặt Tịch nhi không có một chút gì không tình nguyện hắn liền yên tâm, Tịch nhi thích Thành hoàng tử. Chỉ cần Tịch nhi hạnh phúc, hắn sẽ hết sức vì nàng mà chóng chọi hết thảy các chướng ngai.

“Tam ca, muội sẽ, huynh cũng phải hạnh phúc, cả nhà chúng ta đều sẽ hạnh phúc.” Tô Mộ Tịch kiên định gật gật đầu.

Không lâu cả nhà Tô gia từ trên xuống dưới đều đi tới, Tô Mộ Tịch nhìn trước mặt xếp đầy đồ quà tặng gì gì đó, lại bất đắc dĩ mà cao hưng. Bất đắc dĩ là mấy thứ này nàng cũng không thiếu, cao hứng là tâm ý mọi người đối với nàng. Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm đi đến hơi hơi phúc thân: “Tiểu thư, người trong cung sẽ nhanh đến, bọn nô tỳ đội mũ phượng cho người đi!”

Tô Mộ Tịch nhìn màu vàng kim lóng lánh mũ phượng, gật gật đầu. Đội mũ phượng không bao lâu, ma ma trong cung liền đến đội khăng voan màu đỏ cho Tô Mộ Tịch, nắm tay nàng đi từ Manh Tịch viên đến Từ đường bái biệt Phụ Mẫu.

Liền rời bước ra cửa Tô Phủ, ngồi lên phượng kiệu, một thân hỷ phục màu đỏ Hiên Viên Hạo Thành bất chấp các ma ma phản đối, liền chạy đến cạnh Tô Mộ Tịch nhẹ nhàng hỏi: “Tịch nhi là nàng sao?” Tân nương che mặt, nếu không phải Tịch nhi thì làm sao bây giờ? Hắn không thể cưới sai người, chỉ có thể cưới Tịch nhi mà thôi, người khác đều không thể.

Dưới mũ phượng Tô Mộ Tịch bật cười, người này còn có điểm ấy cẩn thận, nhẹ nhàng lên tiếng trả lời: “Ân, là Tịch nhi.” Hiên Viên Hạo Thành nghe được thanh âm, cao hưng nở nụ cười. Là Tịch nhi thanh âm, đúng là thật tốt…Kích động ngồi lên ngựa, Thành nhi cùng Tịch nhi thành thân, lập tức có thể động phòng, hắn nhất định sẽ làm Tịch nhi hạnh phúc …

Bên cạnh dân chúng đều cao hứng nhìn, đây chính là hoàng tử thành hôn khó gặp nha. Nhưng mà lần này không ai dám thảo luận chuyện ngốc hoàng tử đâu, cũng không phải muốn chết, bên cạnh thị vệ phát hiện là xong a. Nhưng mà a, này ngốc hoàng tử là thành thân đi, ở trên giường cùng thê tử động phòng có hiểu không? Các ngươi nhìn xem người ta Hiên Viên hoàng triều dân chúng, còn có thể quan tâm đến huyết mạch hoàng gia, thật sự là dân chúng tốt a.

Chương 53.2 Hôn lễ Hoàng Gia.

HonLe1

Đến cửa cung, Hiên Viên Hạo Thành nắm tay Tô Mộ Tịch hạ kiệu, hai người cùng nhau đi vào Cần Chính điện, cấp hoàng đế cùng hoàng hậu nương nương đụng đầu. Hoàng hậu nương nương nói chút lời kéo dài con nối dỗi, hai người liền theo Lễ Quan từ Cần Chính điện đến Đại Sùng điện bái tế tổ tiên, đã bái tổ tiên Tô Mộ Tịch liền xác định là người hoàng gia, Lễ Quan đem ngọc điệp khắc tốt để vào từ đường.

 Kết thúc buổi lễ, hai người cùng Lễ Quan tiến tới Thần hi cung, trong cung Hỉ Nghênh ma ma cùng nữ quan nhóm người đã sớm đứng đợi, thấy Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch tiến vào, liền quỳ xuống hành lễ: “Chúc mừng Thành hoàng tử đại hôn, chúc hoàng tử cùng hoàng tử phi đầu bạc đến già, con cháu đầy đàn.”

 Hiên Viên Hạo Thành ngây ngô cười ra tiếng: “Các ngươi đều đứng lên đi!” Người khác đều không trọng yếu, hiện tại Tịch nhi là là quan trọng nhất.

“Tạ Thành hoàng tử.” Hỉ nghênh ma ma thế này mới đứng dậy, làm cho Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch ngồi lên giường phủ kín lạc(đậu), hạt sen,…

Cầm lấy đòn cân đưa đến tay Hiên Viên Hạo Thành nói: “Thành hoàng tử thỉnh lật khăn voan, hoàng tử phi về sau mọi thứ như cân tâm như ý.” Việc này ma ma trước đó đã dạy trước đó, Hiên Viên Hạo Thành biết, cầm lấy đòn cân vạch trần khăn voan.

Nhìn đến Tô Mộ Tịch, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần: “Tịch nhi, hôm nay Tịch nhi thật sinh đẹp nha..”  Nghe xong lời này, bên cạnh ma ma cung nữ che miệng cười trộm, Thành hoàng tử thật đáng yêu nha, nhìn tân nương tử mà xem đến choáng váng.

Hỉ nghênh ma ma cười bưng lên rượu cung nữ đang cầm trên khay, đem tới trước mặt hai người: “Thỉnh, hoàng tử hoàng phi uống rượu hợp cẩn, về sau đồng cam cộng khổ.” Hai người uống xong rượu, Hỉ nghênh ma ma liền ra tiếng: “Kết thúc buổi lễ, nguyện hoàng tử hoàng phi đầu bạc đến già vĩnh viển ân ái.”

Tô Mộ Tịch cười cười, nháy mắt cho Hoa Ngữ, Hoa Ngữ cầm một túi bạc nặng trịch đặt vào tay hỉ nghênh ma ma. Tô Mộ Tịch mới nhẹ nhàng cười ra tiếng: “Cám ơn ma ma, xin người đúng lên đi!”

Hỉ nghênh ma ma đối với biểu hiện của Tô Mộ Tịch thực vừa lòng, vừa mới nói lời khách khí, lúc này trong lòng thật hy vọng Thành hoàng tử cùng Hoàng tử phi có thể đầu bạc đến già. Tô gia tiểu thư so với Giả gia tiểu thư biết lễ hơn nhiều, nữ nhân kia khi thành thân chỉ lo nhìn Dạ hoàng tử, một chút cảm thấy thẹn thùng cũng không có. Làm cho các nàng cái bộ xương già quỳ thật lâu trên mặt đất, nàng còn âm thầm mắng vài câu, vẫn là Dạ hoàng tử ra tiếng nàng mới có thể đứng dậy.

Hỉ nghênh ma ma đứng lên, hơi hơi phúc thân: “Nô tỳ tạ qua hoàng tử phi, Thành hoàng tử, ngài nên đi gặp các quần thần ở ngoài một chút, đây là quy củ.”

 Hiên Viên Hạo Thành mắt đang nhìn Tô Mộ Tịch giờ mới dời đi, ngoan ngoãn gật đầu, lại tội nghiệp nói với Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, phải đợi Thành nhi nha, Thành nhi một hồi sẽ trở lại với nàng động phòng.” Nói xong, đứng lên bước đi, ba bước lại quay đầu. Làm cho các cung nữ nghẹn cười, Thành hoàng tử có biết cái gì kêu động phòng không a!

Tô Mộ Tịch đỏ mặt, người này. Trong chốc lát Tô Mộ Tịch liền thưởng cho các cung nữ, để mọi người liền lui xuống chỉ để Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm lưu lại, hai người giúp Tô Mộ Tịch gỡ mũ phượng trang sức. Tô Mộ Tịch mới ra tiếng: “Các ngươi cũng đi xuống đi! Cùng Đinh ma ma nói một tiếng, đừng làm cho Thành hoàng tử uống nhiều rượu.” Kỳ thật việc này kia cũng không cần Tô Mộ Tịch quan tâm, Hiên Viên Vinh Hi sớm bảo người chuẩn bị tốt, chén rượu của Hiên Viên Hạo Tahnfh bên trong đều là nước.

“Vâng.” Hai người lui ra, Tô Mộ Tịch đánh giá hỷ phòng cùng với kiếp trước không khác gì vẫn y đúc phòng bọn họ ở, trên mặt nụ cười thản nhiên như ý, lúc này nàng sẽ không đuổi Hạo Thành ra ngoài. Nhớ tới mẫu thân đưa sách, Tô Mộ Tịch mới đỏ mặt đem sách mở ra. Trang đầu tiên đó là hình ảnh tư thế nữ trên nam dưới, nhìn xem mặt Tô Mộ Tịch càng đỏ đến tai. Chỉ nhìn một tờ mà Tô Mộ Tịch đã đỏ mặt thế liền đem sách ném lại trong hộp để vào tầng cuối cùng.

Hiên Viên Hạo Thành trở lại, trên mặt hồng hồng, tuy rằng Hiên Viên Vinh Hi biện pháp không sai, nhưng mà hắn vẫn là bị người ta chuốc hai chén rượu. Làm cho tiểu thái giám chuẩn bị nước tắm, sau khi tắm rửa hết thảy, hắn liền ngồi ở bên giường nhìn Tô Mộ Tịch ngây ngô cười. Tịch nhi là thê tử của hắn, người khác đều không thể cướp đi. Ha ha…

Tô Mộ Tịch tung tóc rối chỉ mặc một áo ngủ màu đỏ, bị Hiên Viên Hạo Thành nhìn chằm chằm đến mặt đỏ tai hồng, trách mắng: “Ngốc tử, chàng còn muốn ngủ hay không.” Nàng vì sao thấy Hạo Thành cùng trước kia có điểm khác nhau?

“Ngủ… Thành nhi ngủ…” Nói xong liền hướng nhảy lại Tô Mộ Tịch

Tô Mộ Tịch mặt đỏ như máu: “Ngốc tử, chàng làm gì?”

Hiên Viên Hạo Thành bĩu môi bất mãn than thở: “Tịch nhi, nàng đã đáp ứng Thành nhi rồi, trở về sẽ cho Thành nhi ăn Tịch nhi mà.” Ăn miệng Tịch nhi trước sau đó lại làm cho Tịch nhi hạnh phúc, trong sách đều vẽ như vậy.

Ăn Tịch nhi là Tịch nhi cho phép, hạnh phúc là Thành nhi cấp, hắn nhất định phải làm cho Tịch nhi thực hạnh phúc, thực hạnh phúc a. Nghĩ, bá đạo ôm Tô Mộ Tịch vào lòng, đối với miệng nàng hút, khẽ cắn.

Uni : Bắt đầu chương này mình sửa lại cánh xưng hô, nhưng vẫn lâu lâu giữ lại cách nói chuyện của Hạo Thành nhà ta… hihi chương sau mất cả tuần mới làm nổi.

Mới nhận ra mình cũng là một sắc nữ a…. máu cam văng tung tóe….

→Chương 54: Động phòng++

Bình luận về bài viết này