TSCNPQ 55

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 55: Lễ vật, Quà cưới.

Tử Kim cung

Tất cả mọi người đều ngủ say. Hiên Viên Hạo Dạ từ trên giường đứng dậy, chán ghét nhìn người đang ngủ Giả Như Lâm, ly khai tẩm cung. Bên ngoài điện cầm bầu rượu đi đến hoa viên Tử Kim cung, ngồi trên bậc thang cầm uống rượu. Tô Mộ Tịch hôm nay thành thân, nữ nhân lạnh lùng Tô Mộ Tịch cùng tên ngôc Hiên Viên Hạo Thành thành thân, nàng cùng tên ngốc tử kia, có phải hay không hiện tại... Nghĩ, Hiên Viên Hạo Dạ cầm lên bầu rượu muốn ném xuống đất, lại thả xuống dưới, ầm ỹ đến người khác làm sao bây giờ? Hắn không muốn để người khác nhìn đến bộ dạng hiện giờ của hắn, hơn nữa hiện tại hắn như thế nào lại nghĩ những chuyện đó? Từ lúc sự kiện cùng Tô Mộ Tuyết xảy ra, hắn cảm thấ hắn cách ngôi vị hoàng đế càng ngày càng xa. Vốn quyết định ngày hôm qua kê đơn tên ngốc tử, nhưng chính mình không phải là thái tử, hắn trúng độc thì như thế nào, tên đó cũng không thể lên làm hoàng đế.

Vì sao phụ hoàng muốn như vậy? Rõ ràng ngốc tử kia vĩnh viễn không có khả năng kế vị không phải sao? Phụ hoàng vì sao còn muốn vì hắn an bày hết thảy, hoàng hậu hại mẫu phi hắn sẽ không để yên. Về phần Hiên Viên Hạo Thành, mình cũng sẽ không giết hắn, nhiều nhất đem hắn biếm thành thứ dân. Nhưng mà hết thảy đều bị Tô Mộ Tuyết quấy rầy, hắn hiện tại, bước tiếp theo nên đi như thế nào? Có thể giúp hắn chỉ có cậu cùng ( nàng ), văn thần phần lớn đều hướng dựa vào Tô Thanh Hiệp, hắn căn bản chen vào không lọt, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Phía sau, không biết khi nào, một người đoạt lấy bình rượu trong tay Hiên Viên Hạo Dạ, Hiên Viên Hạo Dạ hoảng sợ, nhìn lại mới nhẹ nhàng thở ra: “Chủ nhân, sao người lại tới đây.”

( Nàng ) cười lạnh: “Như thế nào? Biết nha đầu kia cùng ngốc tử thành thân, ngươi thương tâm ?” Hiên Viên Hạo Dạ thích nữ nhân kia, nàng đã sớm nhìn ra. Việc này nàng vốn không định vạch trần, nhưng mà nàng hiện tại cần kích thích Hiên Viên Hạo Dạ đối nữ nhân kia không còn một phần tâm.

“Không… Không có… Dạ nhi là tương lai đế vương, không thể có tư tình nhi nữ.” Hiên Viên Hạo Dạ đầu đều nhanh ngồi trên đát, không có, hắn sẽ không thích bất luận kẻ nào.

Trong bóng đêm ( nàng ) nhíu mày: “Không có, phải không? Ta nhưng là nhìn xem rành mạch.” Đưa tay sờ sờ đầu Hiên Viên Hạo Dạ, Hiên Viên Hạo Dạ cứng đờ, trong bóng đêm ( nàng) nở nụ cười một chút tiếp tục nói: “Dạ nhi, tâm tư của ngươi ta sẽ không biết sao? Chỉ cần ngươi cố gắng, đem ngôi vị hoàng đế lấy đến tay, đến lúc đó ngươi muốn bao nhiêu cái Tô Mộ Tịch đều có thể, không cần giống như bây giờ mượn rượu giải sầu.”

Đã lâu không có cảm giác này, làm cho Hiên Viên Hạo Dạ trong lòng vừa động, muốn gọi ra xưng hô trong lòng kêu vô số lần. Có thể tưởng tượng đến một lần kêu sau trừng phạt, hắn chung quy là không dám gọi: “Chủ nhân, Dạ nhi nhất định sẽ lên làm hoàng đế .”

( nàng ) vừa lòng cười cười: “Tốt, ta chờ ngày này, hiện tại ngươi cái gì đều không cần làm, không bao lâu nữa mọi thứ hết thảy sẽ tốt.” Ngốc hoàng tử thành thân , Hiên Viên Vinh Hi sợ là chờ bọn họ đứa nhỏ đi! Nếu biết Tô Mộ Tịch sinh không được, không biết kia nam nhân sẽ tức thành bộ dáng gì nữa?

Sáng sớm hôm sau. Tô Mộ Tịch chống thân mình đau nhức rời giường, nhéo một chút mặt đang ngủ say Hiên Viên Hạo Thành, đều là người này làm hại, nàng hiện tại mệt chết . Hiên Viên Hạo Thành bị niết đau, hơi mở mí mắt chưa tỉnh ngủ, đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, nàng nhéo đau Thành nhi.” Nói xong lại tiếp tục nhắm mắt ngủ.

Nhìn hắn bộ dáng tội nghiệp, Tô Mộ Tịch cũng không để ý, đứng dậy mặc quần áo, gọi Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm đến rửa mặt chải đầu. Tô Mộ Tịch rửa mặt chải đầu xong, liền chuẩn bị lại giường kéo Hiên Viên Hạo Thành dậy, nhưng mà Tô Mộ Tịch kéo nửa ngày hắn cũng không động, tới gần Hiên Viên Hạo Thành, nhẹ giọng nói: “Hạo Thành, không đứng dậy Tịch nhi sẽ không để ý chàng nữa , hôm nay chàng phải sớm đi cùng Tịch nhi đến Quan Sư cung thỉnh an.”

Hiên Viên Hạo Thành vừa nghe Tô Mộ Tịch không để ý tới hắn, “Tăng” một cái đứng lên, kích động ôm Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, Thành nhi liền dậy, Thành nhi đi liền, không cho nàng không để ý tới ta, không được…”

“Được rồi, mau chút rửa mặt chải đầu đi! Đừng làm cho phụ hoàng cùng mẫu hậu chờ lâu.” Bên cạnh các cung nữ bình thường hầu hạ Hiên Viên Hạo Thành đều kinh sợ, Thành hoàng tử cũng quá ngoan đi, bình thường các nàng kêu hơn nữa ngày Thành hoàng tử cũng sẽ không chịu dậy. Một phòng cung nữ đều sùng bái nhìn Tô Mộ Tịch, trong lòng hò hét: hoàng tử phi ngài rất uy vũ .

Xong một trận, hai người mới cùng tiến đến Quan Sư cung. Đến đó, chính là thấy Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương đã ngồi ngay ngắn, thấy hai người tiến vào liền thần bí tươi cười. Bên phải, đang ngồi là Hiên Viên Hạo Dạ cùng Giả Như Lâm, Hiên Viên Hạo Dạ nhìn không ra vui hay buồn, Giả Như Lâm vẻ mặt làm bộ tươi cười. Bên phải đang ngồi là Hiên Viên Hạo Y, tiểu nha đầu này không ngừng nhìn Tô Mộ Tịch đánh giá từ trên xuống dưới, hoàng huynh rốt cuộc có cùng Tịch tỷ tỷ động phòng không? Tô Mộ Tịch không nhìn hai bên, cùng Hiên Viên Hạo Thành quy củ cấp Hoàng Thượng Hoàng Hậu thỉnh an, hành đại lễ: “Nhi Thần tham kiến Phụ Hoàng cùng Mẫu Hậu.”     

Lâm Ánh Nguyệt đứng mắt mang theo nước, kéo Tô Mộ Tịch lại gần: “Tịch nhi con và Thành nhi đã là vợ chồng, về sau ân ái đến bạc đầu ” Lấy hộp gấm từ tay Vận Nhiễm đem tới tay Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, đây là lễ vật Mẫu Hậu tặng cho con.”

“Tịch nhi tạ ơn mẫu hậu.” Lấy qua hộp gấm Hoa Ngữ đang bưng, đối với Lâm Ánh Nguyệt bái lại: “Tịch nhi cũng chuẩn bị lễ vật tặng Mẫu Hậu, mặc dù không phải vật gì quý giá, nhưng thỉnh Mẫu Hậu nhận lấy một phần tâm ý của Tịch Nhi.” Lâm Ánh Nguyệt cười tiếp nhận, nhìn đến phượng y tự tay Tô Mộ Tịch thêu, vừa lòng gật gật đầu. Con dâu của nàng, so với cái tự cho là tặng cái lễ vật rất quý giá Giả Như Lâm không biết tốt hơn bao nhiêu lần.

“Tốt lắm, Hoàng Hậu còn để cho trẫm tặng lễ cho con dâu nữa.” Hiên Viên Vinh Hi nhịn không được ra tiếng, Lâm Ánh Nguyệt thế mới ngồi trở về chổ ngồi. Hoàng đế thưởng, là dạ minh châu cực kì hiếm thấy.

Tô Mộ Tịch cung kính nhận lấy để cho Hoa Ngữ thu. Xuất ra chìa khóa Tam ca giao cho nàng hôm trước đưa đến trước mặt Hiên Viên Vinh Hi: “Phụ hoàng, đây là Tam ca nhi thần Tô Hồng Diệu tặng nhi thần làm quà cưới, nhi thần nghĩ chính mình không lo ăn không lo mặc, chìa khóa này cho nhi thần cũng không có tác dụng gì dùng, liền giao cho Phụ hoàng thỉnh Phụ hoàng nhận lấy”. Chìa khóa này giao trước mặt mọi người. Có thể làm cho mọi người hiểu được tâm ý của Tô Gia, cũng có thể làm cho Hiên Viên Hạo Dạ có tâm tư tính kế người Tô Gia nên thu hồi lại tâm tư của hắn, Tam ca không có tài phú, hắn cũng sẽ không muốn nghĩ tính kế đi.

Hiên Viên Vinh Hi giật mình, biết trong tay Tô Mộ Tịch chìa khóa là cái gì. Cũng biết Tô gia muốn là cái gì? Này Tô gia Tam công tử quả thật là người nhìn thông mọi chuyện, Hiên Viên Vinh Hi tiếp nhận: “Tịch nhi, chìa khóa này phụ hoàng thu, trẫm sẽ để người mời Tam ca con tiến cung yết kiến.” Chỉ cần hắn đề yêu cầu không quá phận, hoàng thượng hắn đây sẽ cho phép Tô Hồng Diệu ba chuyện. Có như vậy tài phú, muốn mở rộng quân đội còn khó gì nữa? Chính mình trong tay quân đội, làm sao phải sợ Đỗ Chính Tông ?.

“Tịch nhi thay Tam ca cảm tạ Phụ hoàng.” Hoàng đế trừ bỏ trọng thần bình thường rất ít tiếp kiến người không có quan tước, Tam ca sợ là người đầu tiên đi! Cũng thế, dù sao đây là điều Tam ca muốn.

Hướng Hiên Viên Vinh Hi hành lễ, Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch hướng Hiên Viên Hạo Dạ cùng Giả Như Lâm hơi hơi phúc thân, Tô Mộ Tịch nhìn hai người liếc mắt một cái, thản nhiên kêu: “Tịch nhi gặp qua hoàng huynh, hoàng tẩu” Hai người cũng chào lại, Tô Mộ Tịch nhận lấy quà Hoa ngữ đưa lên: “Đây là ngọc bội là một đôi, Tịch nhi chúc hoàng huynh cùng hoàng tẩu đầu bạc đến lão.” Kia ngọc tự nhiên là chất lượng tốt nhất. So với trâm cài Giả Như Lâm đưa tặng, không biết tốt hơn bao nhiêu.

Giả Như Lâm tiếp nhận Ngọc bội, vẻ mặt ghét bỏ liếc mở đầu, như vậy tục khí gì đó đưa cho nàng, chỉ có vàng mới có thể sánh với thân phận tôn quý của nàng. Tô Mộ Tịch làm như không thấy được. Giả Như Lâm thưởng thức cái gì nàng còn không biết sao. Hiên Viên Hạo Dạ tiếp nhận ngọc bội, không biết nói cái gì? Nàng, thật sự hy vọng chính mình cùng Giả Như Lâm đầu bạc đến già sao? Rõ ràng hắn so với Hiên Viên Hạo Thành vĩ đại hơn, vì sao trong mắt nàng chưa bao giờ ghi nhớ qua bộ dáng của hắn.

Tô Mộ Tịch đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng của hắn, đưa qua lễ vật liền cùng Hiên Viên Hạo Thành đi đến bên người Hiên Viên Hạo Y. Hiên Viên Hạo Y đứng lên, hướng hai người hơi hơi phúc thân, cao hứng nói: “Y nhi gặp qua nhị hoàng huynh nhị hoàng tẩu.” Tô Mộ Tịch sờ sờ đầu nàng, xuất ra sa y đã sớm thêu đặc biệt vì Hiên Viên Hạo Y: “Tiểu công chúa, đây là của tẩu thêu tặng riêng cho muội, mặc vào nhất định là rất tốt.” Quả nhiên Hiên Viên Hạo Y nhãn tình sáng lên: “Y nhi thích, nhưng mà Y nhi sẽ nhanh lớn ”

Cái quỷ linh tinh càng ngày càng có thể nói. Giả Như Lâm trong lòng khinh bỉ. Hừ, hiện tại tốt có lợi ít gì, về sau nàng sẽ là hoàng hậu, làm cái gì lấy lòng những người này, hừ…

Cùng nhau dùng qua đồ ăn sáng, liền đều trở lại trong cung mỗi người. Mọi người rời đi, hoàng hậu liền cười nói: “Tô Gia, quả nhiên đều là người thông thấu, ta thật cao hứng năm đó lựa chọn là Tịch nhi mà không phải là con gái nhà khác.”

Hiên Viên Vinh Hi gật đầu: “Ta cũng hiểu được.” Thời gian trước hắn tuy rằng để cho Tô gia Nhị công tử cưới Duyệt Tâm công chúa, nhưng trong lòng cũng có chút kiêng kị Tô gia. Hiện tại buông xuống một nữa tâm: “Trẫm nên gặp mặt Tô gia Tam công tử này, lúc này đây hắn là đang cầm trong tay chuyện trọng yếu cho trẫm”

Trễ chút thời điểm Tô Hồng Diệu đã đứng ở ngự thư phòng , nhìn thấy hoàng đế đi vào, bình tĩnh thong dong thỉnh an: “Thảo dân Tô Hồng Diệu bái kiến Hoàng Thượng.” Hiên Viên Vinh Hi kinh ngạc nhìn nhìn Tô Hồng Diệu, quả nhiên là cái kỳ nhân, không nói đến thân thận con trai Tô Thanh Hiệp mà tự xưng: “Đứng lên mà nói đi! Không có người khác ở đây, không cần đa lễ.”.

Tô Hồng Diệu bình tĩnh đứng lên: “Hoàng Thượng tìm thảo dân, là vì chuyện cái chìa khóa đi!” Tô Hồng Diệu đi thẳng vào vấn đề, tại trước mặt hoàng thượng đùa giỡn tâm tư, hắn còn chưa đủ tư cách, không bằng ăn ngay nói thật.

Hiên Viên Vinh Hi giật mình, đứa nhỏ này cũng quá thẳng thắng đi. Nhưng mà, hắn thích: “Đúng vậy, trẫm muốn hỏi ngươi một chút, ngươi đưa lễ vật như vậy cho trẫm chắc là có điều kiện đi?” Nếu không có Tô Hồng Diệu bày mưu đặt kế, Tịch nhi khẳng định không dám đem chuyện trọng yếu như vậy giao cho hắn.

“Có.” Tô Hồng Diệu cũng không từ chối, chi tiết gật gật đầu.

Hiên Viên Vinh Hi trên mặt biểu tình không thay đổi, chính là trong lòng đối Tô Hồng Diệu hơi hơi có chút thất vọng rồi, quả nhiên là có điều kiện, không biết là muốn quan hay là muốn tước. Hiên Viên Vinh Hi cười nói: “Tốt, quả nhiên là người trực tiếp, ngươi nói, chỉ cần là trẫm làm được, trẫm đáp ứng ngươi ba sự kiện tuyệt không đổi ý.”

Quả thế, Tô Hồng Diệu cười cười quỳ xuống: “Hoàng Thượng, chuyện thứ nhất, thảo dân hy vọng vô luận loại tình huống nào, vô luận Thành hoàng tử phi cùng Thành hoàng tử trong lúc đó có phát sinh cái gì? Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương tuyệt đối sẽ không can thiệp vào chuyện tình của bọn họ. Cho dù Tịch nhi thương tổn Thành hoàng tử, xin hai vị cũng sẽ không can thiệp, không thể cấp Thành hoàng tử nạp sườn phi thiếp thất.” Hoàng thất không phải là người bình thường như nhà người ta, nếu Tịch nhi bị ủy khuất Tô gia không thể vì nàng mà xuất đầu. Nhưng nếu dùng tài phú vì Tịch nhi đổi lấy quyền lợi này nọ, như vậy đường đi của nàng sẽ dễ dàng rất nhiều. Hắn làm ca ca chuyện làm cho Tịch nhi, cũng chỉ có này đó mà thôi?.

Tô Hồng Diệu nói điều kiện làm cho Hiên Viên Vinh Hi mặt nhăn mi hạ, này Tô Hồng Diệu không cần quan không cần tước, chỉ vì muội muội ư. Nhưng là nếu hắn đáp ứng rồi, hắn sẽ không tài cán vì Thành nhi xuất đầu: “Có thể điều kiện khác không? Thành nhi bộ dáng ngươi là biết đi?”

“Hoàng Thượng, thảo dân biết ngài thương yêu Thành hoàng tử như châu như bảo. Nhưng thảo dân đau muội muội cũng vậy, thảo dân đề ra điều kiện này không vì mục đích khác, thảo dân chính là nghĩ, vào lúc Tịch nhi cùng Thành hoàng tử có mâu thuẫn gì, hắn có thể chính mình tự nghĩ biện pháp giải quyết. Như vậy đối với hắn mà nói cũng là một sự trưởng thành. Hoàng thượng cũng sẽ không có khả năng vĩnh viễn che chở cho Thành hoàng tử không phải sao?” Thành hoàng tử không phải không tốt, chính là hắn vẫn như vậy có một ngày sẽ gặp phải vấn đề khó, không có khả năng vì Tịch nhi ra mặt. Tô Hồng Diệu hắn ích kỷ, Tịch nhi là một nữ nhân, hắn không hy vọng muội muội xảy ra chuyện mà trời sinh trách nhiệm nữ nhân phải làm.

Hiên Viên Vinh Hi trầm mặc trong chốc lát, đáp: “Được, điều kiện này trẫm đáp ứng, còn điều kiện thứ hai?” Tô Mộ Tịch đối Thành nhi trân trọng hắn là quan sát thấy, không có khả năng giả bộ, đã có tâm liền không thể thương tổn.

Tô Hồng Diệu cười cười, Tịch nhi a! Nhìn ngươi nha đầu kia về sau phải như thế nào cảm tạ ta: “Hoàng Thượng, chuyện thứ hai, xin mời ngươi đem kia bạc dùng đến cho người nên dùng, Tô gia hiệu buôn hàng năm lợi nhuận thảo dân sẽ cho người đem đến quốc khố, sổ sách thảo dân cũng sẽ để cho phụ thân giao đưa cho Hoàng Thượng xem. Còn chuyện thứ ba, thảo dân còn chưa có nghĩ tới. Thỉnh Hoàng Thượng có thể dung thứ thảo dân cẩn thận suy nghĩ.”

Nhìn hắn ánh mắt không khác, Hiên Viên vinh gật gật đầu: “Tốt, trẫm cũng đáp ứng ngươi, chỉ cần Tô gia không có tâm mưu phản, trẫm cam đoan Tô gia bình an, vô luận các ngươi Tô gia như thế nào hiển hách.”

Thảo dân tạ ơn Hoàng Thượng.” Tô Hồng Diệu quỳ xuống tạ ơn, Hoàng Thượng có thể hạ từng bước như thế đã là không dễ .

Tô Hồng Diệu hồi Tô phủ không bao lâu, Hoàng Thượng liền hạ thánh chỉ, khâm Tô gia vì hoàng thương. Sự kiện Tô gia liền truyền khắp Hiên Viên Hoàng triều từ cao đến thấp. Kiến cho Hiên Viên hoàng triều mọi nơi đều nhiệt liệt thảo luận. bao nhiêu lời đồn điều nói như thật.

Này Tô gia sợ là không lâu nữa sẽ là tân chủ Hiên Viên hoàng triều.

Tô gia sợ là không qua bao lâu sẽ bị hoàng đế thu thập.

Tô gia lấy đến binh quyền sợ là muốn tạo phản, hoàng triều muốn thay đổi.

Hoàng Thượng già đi hồ đồ, vì ngốc con cư nhiên cho Tô gia ân đức lớn như vậy.

Lời này rơi vào bên trong Hiên Viên Vinh Hi lỗ tai, quái dị cười, Tô Hồng Diệu, ngươi nói ra cái điều kiện khiến trẫm khó xử như vậy. Trẫm cũng cho ngươi quà đáp lễ, ngươi vẫn là cậc lực làm trâu làm ngựa kiếm nhiều bạc cho trẫm, hắc hắc…

Lời này đến tai Tô Thanh Hiệp, hắn không khỏi suy nghĩ sâu xa. Hoàng Thượng hắn càng ngày càng không hiểu nổi, hắn có phải hay không nên từ quan mang theo Phu nhân du sơn ngoạn thủy đi. Miễn cho thiên hạ đồn đại Hoàng thượng thật sự chịu không nổi sẽ giết chết a.

Lời này rơi vào tai Tô Hồng Diệu, hắn đang dùng bữa, lập tức bị nghẹn. Hoàng thượng quá độc ác đi, hắn không phải chỉ nói cái yêu cầu nho nhỏ thôi sao? Bên cạnh Tiết Vấn Lan khách sáo liếc mắt một cái: “Ngươi là cái cuồng luyến muội đi, đề ra cái điều kiện cho hắn khó xử đứa con hắn yêu nhất, như vậy thu thập ngươi đã tốt lắm rồi, ngươi vẫn nên kiếm nhiều bạc đến cho hắn nguôi giận đi! ” Tô Hồng Diệu đáng thương thở dài, Tịch nhi a, nếu biết Tam ca làm lụng vất vả mà chết, cái nha đầu ngươi vĩnh viễn nên nhớ kỹ ta a.

Lời này rơi vào lỗ tai Tô Mộ Tịch lỗ. Nàng cảm thấy đáng thương nhà mình Tam ca một phen, Tam ca a ngươi vẫn là cố gắng kiếm nhiều bạc đi! Này đồ cưới nhưng là chính ngươi đáp ứng a. Đáng thương xong, liền tiếp tục làm cho Hiên Viên Hạo Thành niệm thơ. Hiên Viên Hạo Thành đáng thương hề hề nhìn Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, Thành nhi có thể nghỉ ngơi một chút không?”

“Không thể, tiếp tục niệm.”

“Kia, kia Thành nhi có thể muốn thưởng trước được không?” Cái gọi là thưởng cho đó là ăn chút Tịch nhi a.

Tô Mộ Tịch xấu hổ đỏ mặt: “Không được…”

Hiên Viên Hạo Thành bĩu môi, bất mãn nói thầm, Rõ ràng còn có, ô ô… Tịch nhi thật chán ghét…

→Chương 56

Bình luận về bài viết này