TSCNPQ

TSCNPQ89

Chương 89: Kết cuộc.

edit: Uni

Thần Hi cung, Tô Mộ Tịch một bên cầm khăn tay lau mặt Hiên Viên Hạo Thành, vừa thấy Lưu Thái y xem xong mạch liền lập tức hỏi: “Lưu Thái y, Thành hoàng tử thân thể như thế nào? Khi nào thì tỉnh lại? Hắn rõ ràng không bị thương, vì sao lại vô duyên vô cớ té xỉu còn hôn mê bất tỉnh?”

Lưu Thái y sợ run một chút lấy lại tinh thần đáp: “Hoàng tử phi đừng nóng vội, Thành hoàng tử thân thể thật sự không ngại, về phần hắn khi nào thì tỉnh, vi thần… Vi thần cũng không biết…” Nói xong, lưu Thái y xoa xoa trên trán mồ hôi. Nghĩ đến hắn nghề y hơn mười năm, y thuật mặc dù không dám nói thiên hạ đệ nhất, nhưng là tuyệt đối là số một số hai. Lần đầu tiên, Lưu Thái y đối chính mình y thuật cảm thấy hoài nghi, bởi vì, hắn căn bản tra không ra Thành hoàng tử thân thể bệnh gì.

“Cái gì? Tại sao có thể như vậy?” Tô Mộ Tịch mỏi mệt nhu nhu cái trán: “Quên đi, ngươi đi xuống đi!” Có lẽ, Hạo Thành lập tức sẽ tỉnh lại. Thời gian, lại qua một ngày, Hiên Viên Hạo Thành vẫn là lẳng lặng nằm ở trên giường không có mở mắt, Tô Mộ Tịch trong lòng càng phát ra nóng nảy.

Lúc này, Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt cũng là một đêm không ngủ, sáng sớm liền đi tới Thần Hi cung. Biết Hiên Viên Hạo Thành còn không có tỉnh, đều lo lắng khẩn trương. Thành nhi rốt cuộc là làm sao vậy? Vì sao lại hôn mê bất tỉnh? Hiên Viên Vinh Hi trầm mặc một lát, liền ra tiếng nói: “Thông cáo hoàng bảng, nhất định cho trẫm tìm cho ra quốc sư.” Hiên Viên Vinh Hi tiếng nói vừa dứt, một thân ảnh liền theo ngoại cửa điện đi đến, vẻ mặt hì hì ý cười: “Ôi, là ai muốn tìm lão nhân ta a?”

Mọi người thấy người đến, không phải quốc sư vô lương còn có thể có ai? Hiên Viên Vinh Hi trước lấy lại tinh thần, đi đến trước mặt quốc sư ra tiếng nói: “Quốc sư, mau giúp trẫm nhìn xem, Thành nhi hắn rốt cuộc thế nào? Hắn ăn thảo dược kia rốt cuộc tạo thành hậu quả gì? Vì sao hắn vẫn hôn mê bất tỉnh? Hắn rốt cuộc khi nào thì có thể tỉnh lại?”

Tô Mộ Tịch ngẩng đầu, hỏi: “Phụ hoàng, cái gì ăn vào dược tạo thành hậu quả? Có ý tứ gì? Hạo Thành đã ăn dược gì?” Vì sao nàng một chút cũng không biết Hạo Thành đã ăn dược? Chẳng lẽ cùng Hạo Thành khôi phục trí lực có liên quan?

Quốc sư e sợ cho thiên hạ không loạn lập tức ra tiếng: “Ta nói nữ oa nhi, ngươi còn không biết đi! Trên giường nằm ngốc tiểu tử này vì các ngươi ăn dược không nên ăn, hiện tại mới thành cái dạng này. Đáng thương nga, hắn phải nằm trên giường cả đời.” Nói xong, còn cố ý khổ sở sờ sờ râu

“Cái gì?” Bên cạnh ba người nhất tề ra tiếng, chỉ có Tô Mộ Tịch ngẩn ngơ thấp thõm: “Nằm ở trên giường cả đời… Nằm ở trên giường cả đời… Sẽ không … Ngày mai… Ngày mai Hạo Thành sẽ tỉnh… Nhất định sẽ tỉnh lại … Hắn đáp ứng qua ta sẽ cùng ta đi tìm Minh Nguyệt … Ngày mai… Ngày mai Hạo Thành sẽ đứng lên theo ta cùng nhau tìm Minh Nguyệt … Hắn sẽ không nằm ở trên giường cả đời … Ngươi gạt người…” Hạo Thành thích nhất náo loạn, làm sao có thể tại trên giường nằm cả đời?

“Ôi, ngốc tiểu tử như vậy, ngươi có phải hay không ghét bỏ ngốc tiểu tử? Nữ oa nhi, bằng không, cùng hắn cùng cách, tìm môt người tốt gả đi?” Không nhìn bên cạnh mặt đen như lọ nồi Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt, Quốc sư đại nhân tiếp tục phóng hỏa.

Tô Mộ Tịch hiển nhiên không nghe theo lời Quốc sư nói, phục hồi tinh thần lại, theo quán tình tự nói: “Không cần, không cần… Mặc kệ Hạo Thành thành bộ dáng gì nữa… Ta sẽ canh giữ ở bên người hắn … Ta là thê tử của Hạo Thành … Vĩnh viễn đều là Hạo Thành duy nhất yêu nhất thê tử…”

Nghe xong lời này, Quốc sư nhãn tình sáng lên, hướng về phía Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt ra tiếng nói: “Tôn quý Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương nếu muốn cứu các ngươi bảo bối con, mời các ngươi nhường khỏi đây đi, lão nhân ta muốn thi pháp cứu con các ngươi a.” Nói xong, quốc sư còn ra dáng lắc lắc tay, nhảy vài cái. Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt sắc mặt xanh mét, nhưng cũng biết lão nhân này khẳng định có biện pháp, chỉ phải rời đi. Hiên Viên Vinh Hi trong lòng thầm nghĩ, chờ Thành nhi tỉnh, nhất định phải nhổ sạch râu lão già chết bầm này.

Hiên Viên Vinh Hi cùng Lâm Ánh Nguyệt rời đi sau, Quốc sư đại nhân ánh mắt chợt lóe, cười nói: “Ta nói nữ oa nhi, ngươi có thể hoàn hồn. Lời nói mới rồi ta lừa gạt ngươi, nhưng mà là ăn xong một cây thảo dược làm sao có thể bi thúc giục nằm cả đời đâu, ta có biện pháp trị.” Quốc sư đại nhân nói nói vẻ mặt phi thường đáng đánh đòn. Đáng thương a, Tô Mộ Tịch lúc này không rãn chú ý đến, nghe xong lời Quốc sư nói lập tức ngẩng đầu hỏi: “Kia hắn khi nào thì hồi tỉnh? Muốn thế nào hắn mới có thể tỉnh?”

Quốc sư trong mắt hiện lên u quang, ra tiếng nói: “Nếu cần đến tim của nữ tử hắn yêu nhất mới có thể cứu hắn, ngươi có bằng lòng hay không móc tim của ngươi ra.” Ngốc tiểu tử kia, vì nữ oa nhi này đã mất đi rất nhiều rất nhiều, khảo nghiệm nàng một chút mới được! Không biết nữ oa nhi có vì ngốc tiểu tử này chịu trả giá không? Kiếp trước hai người trong lúc đó là nghiệt duyên. Kiếp này, hy vọng trong lòng nữ oa nhi có thể làm cho hai ngưỡi có một kết cục viên mãn đi!

“Được.” Cơ hồ là không chút nào lo lắng , Tô Mộ Tịch lập tức thốt ra mà đi. Nói xong, ngay cả chính nàng đều kinh ngạc một chút, lập tức lại dừng lại, nhẹ nhàng nở nụ cười. Cũng thế thôi, mệnh của nàng sớm đã không có, có thể sống lại một lần đã là nhặt được, nếu có thể dùng mạng này cứu Hạo Thành sao lại không làm?

Tô Mộ Tịch trong lời nói làm cho quốc sư vừa lòng gật gật đầu: “Tốt lắm, cũng không uổng phí ngốc tiểu tử này cho ngươi trả giá nhiều như vậy. Ngươi thực nghĩ đến, ngươi có thể trọng sinh một lần là lên trời mở mắt sao? Ngươi kiếp trước tự vào cung, đối cha mẹ huynh trưởng có lòng thầm oán, đối phu quân lai không có lòng trung thành, đối với Hiên Viên Hoàng Triều lại không có gì cống hiến. Có thể nói ngươi kiếp trước căn bản chính là một kẻ bất trung bất hiếu bất nghĩa. Ngươi như vậy làm sao ông trời hậu đãi ngươi, cho ngươi sống lại? Ngươi được trọng sinh cơ hội là do Hiên Viên Hạo Thành tên ngốc tử này dùng hết mọi khả năng cho ngươi cầu đến. Nữ oa nhi, ngươi có biết hay không chuyện sau khi ngươi hoàn toàn không có ý thức? Cũng chính là chuyện khi linh hồn của ngươi không có gì ý thức sau, ngươi muốn biết không?”

Tô Mộ Tịch không nói gì, trong mắt tràn đầy khó hiểu, nghe xong cuối cùng một câu của quốc sư, mộc mộc gật gật đầu. Nàng thực muốn biết nàng linh hồn biến mất sau, Hạo Thành cùng Nhị ca bọn họ rốt cuộc phát sinh chuyện gì?Mà nàng, lại vì sao trở lại thời điểm sáu tuổi trước khi vào cung? Này hết thảy, cùng Hạo Thành lại có quan hệ gì?

Quốc sư sờ sờ râu, liền bắt đầu chậm rãi nói tới: “Kiếp trước…

Hiên Viên Hạo Thành tự bị biếm vì thứ dân, liền cầm bài vị Lâm Ánh Nguyệt cùng Tô Mộ Tịch tại hoàng thành trên đường cái ăn xin. Mỗi ngày đều có không ít người cố ý đi qua Hiên Viên Hạo Thành, mọi cách chế ngạo cùng cười nhạo. Thời gian, liền như vậy qua hai năm, cũng chính là Tô Mộ Tịch nhìn đến hết thảy.

Tô Mộ Tịch linh hồn biến mất không có ý thức sau, quốc sư vẫn là không có xuất hiện, mà phía sau Hiên Viên hoàng triều đã bắt đầu biến hóa. Hai năm thời gian, Hiên Viên Hạo Dạ tự cho là ngôi vị hoàng đế đã muốn ngồi ổn, liền không kiêng nể gì lập Đỗ Chính Liên làm Thái Hậu, Đỗ thị một nhà lại quyền thế ngập trời không người có thể so sánh. Mà Đỗ Chính Liên, vốn là là người không cam lòng bình thản, xác nhận là mẹ đẻ của Hiên Viên Hạo Dạ, cũng là người giúp Hiên Viên Hạo Dạ lên ngôi vị hoàng đế, thiết lập giật dây cùng Hiên Viên Hạo Dạ cùng nhau nghe báo cáo chính vụ. Sau đó Đỗ Chính Liên buông rèm chấp chính, trong triều phần lớn đều do nàng làm chủ. Hiên Viên Hạo Dạ hơi có một chút không nghe lời liền bị bức chết.

Mà Hiên Viên Hạo Dạ, sau khi Tô Mộ Tịch mất mới hiểu được lòng của chính mình. Đỗ Chính Liên kỳ thật đã sớm biết rõ tâm tư của Hiên Viên Hạo Dạ, nhưng nàng không có biểu đạt ra. Từ lúc Đỗ Chính Liên bắt đầu làm Thái Hậu buông rèm chấp chính sai, liền làm cho người trong Trọng Ảnh Môn nơi nơi tìm kiếm người mang dáng dóc gần giống Tô Mộ Tịch, dịch dung thành bộ dạng của nàng. Mà Hiên Viên Hạo Dạ tự cho là thâm tình, liền vì nữ tử này mà vô tâm triều đình, phía sau cung ngày ngày ca múa, mừng cảnh thái bình.

Đỗ Chính Liên có thể nói không chút nào khó khăn liền nắm giữ chính quyền, rồi sau đó trong cung đều bị quý phi nương nương Tô Mộ Tuyết nắm trong tay, hậu cung nếu có một nữ nhân nào mang thai, lộ một người liền chết. Thời gian bốn năm, hậu cung trừ bỏ Tô Mộ Tuyết sinh hạ một hoàng tử, những phi tần khác đều không có. Đỗ Chính Liên tại thời điểm Hiên Viên Hạo Dạ lên ngôi vị hoàng đế hạ tuyệt tử dược, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trên người Hiên Viên Hạo Dạ cũng chảy dòng máu của Hiên Viên Vinh Hi, nàng hận hết thảy những gì có liên quan đến Hiên Viên Vinh Hi, cùng Hiên Viên Vinh Hi có liên quan đều phải hủy diệt…

Mà Hiên Viên hoàng triều dân chúng lầm than, các nơi đều có thiên tai phát sinh, nhưng Đỗ Chính Liên không hạ lệnh nghĩ ngơi để lấy lại sức, càng hạ chỉ làm cho triều đình binh lính liên tục chinh chiến, tự cho rằng năng lực của nàng có thể thống nhất thiên hạ. Cuối cùng Duyệt quốc cùng Mạc quốc liên minh hợp tác, cùng nhau tiến quân về Hiên Viên Hoàng Triều, rất nhanh Hiên Viên Hoàng Triều mất đi một nữa giang sơn.

Mà quốc sư đại nhân, rốt cục ở bây giờ mới tỉnh lại, nhìn đến trước mắt Hiên Viên hoàng triều tình hình nghiêm trọng. Trong lòng cả kinh, đây là hắn luôn tâm niệm vì nàng thủ hộ Hiên Viên Hoàng triều, khi nào lại biến thành cái dạng này? Rất nhanh tìm được Hiên Viên Hạo Thành, không tiếc nghịch thiên sửa mệnh làm cho Hiên Viên Hạo Thành khôi phục trí lực. Nghịch thiên sửa mệnh vốn là chuyện cực kỳ nguy hiểm, bởi vì ngay cả lúc đó, quốc sư cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì? Mà lúc ấy hắn chỉ có thể làm được như vậy. Bởi vì Hiên Viên Hạo Thành là huyết mạch duy nhất mà nữ tử hắn yêu có khả năng khôi phục Hiên Viên Hoàng Triều. Hiên Viên Vinh Hiên còn có những triều thần có huyết mạch hoàng thất toàn bộ đều bị Đỗ Chính Liên lấy đủ các lý do giết hại. Hiên Viên Vinh Hiên cố sức lưu lại một huyết mạch, nhưng tuổi quá nhỏ, không thể gánh vách trọng trách nặng nề như vậy được.

Hiên Viên Hạo Thành khôi phục trí lực sau, nhìn Hiên Viên hoàng triều vỡ nát. Phụ hoàng của hắn đã dùng hết cả đời thủ hộ giang sơn lại biến thành như vậy, thất thanh khóc lớn, khóc xong, liên hợp lại những người có tâm sớm bất mãn Đỗ Chính Liên cùng Hiên Viên Hạo Dạ, tay cầm một nữa binh quyền Quân Mạc Ly, lại tìm được suy sút sắp chết, nhưng ở trong triều vẫn còn nhiều danh vọng phụ tử Tô Thanh Hiệp cùng Tô Hồng Xán. Mấy người cùng nhau liên hợp trong triều những thần tử bấn mãn Đỗ Chính Liên chấp chính, mọi người gặp Hiên Viên Hạo Thành không còn bộ dạng ngây ngốc nữa, dùng hết toàn lực để duy trì.

Hiên Viên Hạo Thành dùng một tháng thời gian đi lên ngôi vị hoàng đế, đi lên ngôi vị hoàng đế sau, Đỗ Chính Liên bị thiên đao vạn quả mà chết, Tô Mộ Tuyết Cận Băng Tâm lấy hình phạt treo cổ, Tô Mộ Tuyết sinh hạ “Hoàng tử” Hiên Viên Hạo Thành mệnh lệnh ban ra đem đứa nhỏ cho một nhà nông phu không con dưỡng dục. Hiên Viên Hạo Dạ bị Hiên Viên Hạo Thành nhốt vào Khốn Tình cung u tĩnh. Đỗ Thị bộ tộc toàn bộ tịch thu tài sản, chu vi cả nhà, một người cũng không thể thoát.

Hiên Viên Hạo Thành lại dùng một năm thời gian, bình định ngoại loạn. Mà Quân Mạc Ly đã ở bình ngoại loạn trung chết trận, kỳ thật của hắn chết là Hiên Viên Hạo Thành thiết kế. Hiên Viên Hạo Thành biết, người này không chết tương lai Hiên Viên hoàng triều còn có thể lại lâm vào chiến loạn, không bằng chết cho xong hết mọi chuyện. Ngoại loạn bình định, Hiên Viên Hạo Thành thêm năm năm thời gian làm cho Hiên Viên hoàng triều dân chúng nghỉ ngơi lấy lại sức. Lại thêm năm năm thời gian, làm cho Hiên Viên hoàng triều phồn vinh hưng thịnh, sang một cái thịnh thế, xung quanh các quốc gia đều tiến cống, không dám đối Hiên Viên hoàng triều động người nào.

Rõ ràng chỉ có mười mấy năm thời gian, Hiên Viên Hạo Thành chỉ hơn ba mươi tuổi, nhân cũng đã lão như một lão nhân hơn bốn mươi tuổi. Mà  hơn mười năm này, Hiên Viên Hạo Thành hậu cung không có nhất phi nhất thiếp, ngay cả các quốc gia đưa tới công chúa đều toàn bộ bán phân phối thần tử trung tâm. Đêm dài yên tĩnh, Hiên Viên Hạo Thành ngồi ở Thần Hi cung trên bàn đu dây. Thân ảnh cô đơn nói không nên lời. Toàn bộ Thần Hi cung đèn đuốc sáng trưng, Hiên Viên Hạo Thành lại cảm thấy thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng lãnh.

Mà quốc sư cũng âm thầm sốt ruột, Hiên Viên Hạo Thành tuổi đã lớn nhưng lại dưới gối không con nối dòng. Thế thì không được, Quốc sư rốt cục tìm được hắn ở Thần hi cung, vừa thấy Hiên Viên Hạo Thành bộ dáng lúc này, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mạ nói: “Ngốc tiểu tử, ngươi coi bộ dáng hiện tại của ngươi xem? Nơi nào còn bộ dáng của vua một nước nữa.” Gặp Hiên Viên Hạo Thành cũng không để ý đến hắn, xuất ra một đống lớn bức họa: “Ngươi xem, đây đều là lão nhân từ các nơi tuyển ra mĩ nhân, ngươi tuyển tuyển, ngươi tuổi không nhỏ, nên sinh con trai.”

Hiên Viên Hạo Thành theo ánh sáng ngẩng đầu, trên mặt sớm bỏ đi tính trẻ con thật sự nam nhân, ánh mắt nhìn chằm chằm quốc sư, ánh mắt vẩn đục, nhẹ nhàng hỏi: “Quốc sư gia gia, ngươi từng có người ngươi yêu thật lòng chưa?”

Quốc sư trên tay động tác dừng một chút, không nói gì. Khẳng định có qua , nhưng mà của hắn yêu theo một ngày chính là đau khổ, không nhận, cho nên hắn lựa chọn yên lặng trả giá. Vì nàng thủ hộ con cháu của nàng cùng một người nam nhân khác, vì nàng trông coi hoàng triều nàng cùng người nam nhân nàng yêu đánh hạ, cho dù nam nhân nàng yêu kia đều không có gì tốt.

Nàng cũng không từng nghĩ tới chính mình, cho dù như vậy hắn lại không oán không hối hận. Quốc sư lập tức hiểu được, Hiên Viên Hạo Thành cũng là người cùng chính mình là giống nhau, ngốc đáng thương, cho dù tự mình yêu không chiếm được sở yêu người đáp lại, tâm cũng không thu trở lại.

Nhìn quốc sư trầm mặc, Hiên Viên Hạo Thành tiếp tục ra tiếng: “Quốc sư gia gia, ta dùng mười mấy năm thời gian làm cho Hiên Viên hoàng triều phú cường, làm cho huyết mạch duy nhất của hoàng thúc lưu lại đứa nhỏ lớn lên. Trách nhiệm của ta có phải hay không đã muốn hoàn thành? Ta thật sự còn muốn chạy, nếu không đi, đến lúc đó đuổi không kịp Tịch thì làm sao bây giờ? Nàng đầu thai làm sao bây giờ? Đến lúc đó ta sinh ra không thể sánh bằng Tịch nhi chậm mười mấy năm, Tịch nhi thành lão bà bà làm sao bây giờ? Ta là không ngại thú nàng, nhưng là ta sợ Tịch nhi để ý, lại không chịu gả ta làm sao bây giờ? Bằng không, Tịch nhi là nam hài, ta là cô gái thì tốt lắm, như vậy nhỏ hơn mười tuổi cũng không có vấn đề gì …” Hiên Viên Hạo Thành mâu quang, lạnh nhạt như nước, chỉ có nói đến Tô Mộ Tịch thời điểm mới làm cho động dung gợn sóng.

Uni: dịch tới đây mà nước mắt rơi rơi, tìm một người nam nhân yêu mình không khó, khó là tìm một người nam nhân dùng hết thảy của bản thân để yêu, suy nghĩ và lo cho mình. Khóc…

Quốc sư vốn nên nổi trận lôi đình, nhưng nhìn ánh sáng trong đôi mắt Hiên Viên Hạo Thành  một câu cũng nói không nên lời. Hai người trầm mặc thật lâu sau, Quốc sư mới chậm rãi ra tiếng: “Trên núi Thiên lôi, thông qua khảo nghiệm sinh tử, lấy được vòng thời gian, hết thảy liền có thể sống lại một lần. Hy vọng, ngươi có thể thông qua đi!” Quốc sư tuy rằng nói như vậy, nhưng cũng biết hắn không có khả năng thành công, ít nhất chính hắn vốn không có thành công. Năm đó gặp được nữ tử kia, hắn cũng từng nghĩ, nếu là chính mình trước gặp nàng? Có phải hay không hết thảy đều khác, nàng yêu có phải hay không sẽ là chính mình? Cho nên hắn đi núi thiên lôi, nhưng mà thời điểm lửa địa ngục thêu trên người hắn, loại thống khổ này, ngay cả khổ luyện mấy trăm năm tiên thuật như hắn đều chịu không nổi. Thì càng đừng nói, lôi trận phía sau lợi hại bao nhiêu, một cái phàm nhân nho nhỏ, như thế nào có thể qua được?

Hiên Viên Hạo Thành nghe xong lời nói của Quốc Sư, muốn tìm vị trí của núi Thiên Lôi, cơ hồ là lập tức làm, Hiên Viên Hạo Thành nghĩ đến thánh chỉ lo cho Hiên Viên Hoàng triều hết thảy, một mình đi trước.

Mấy tháng sau, trừ bỏ một người Quốc Sư, sở hữu hết thảy đều trở về năm Hiên Viên Hoàng Triều, Vinh Hi đế năm thứ mười hai. Hết thảy chỉ một mình Quốc sư biết là chuyện gì xảy ra. Trong lòng như kênh đào dậy sóng, một cái tiểu tử ngốc, một phàm nhân như thế nào có thể thông qua tầng tầng khảo nghiệm? Lấy được vòng thời gian? Nghĩ muốn dọ thám xem, lại phát hiện chính mình trên người bản sự chỉ còn lại một nữa cũng không đến. Lập tức hắn biến sao lại thế này? Trừng phạt vì nghịch thiên sửa mệnh, hơn nữa tuổi thọ của hắn cũng không phải là vạn thọ vô cương ( sống lâu muôn tuổi), là có kỳ hạn, nhưng mà hoàn hảo mệnh còn rất dài, đối với phàm nhân mà nói.

Quốc sư đem hết thảy nói xong, thở dài: “Nữ oa nhi, ngươi nói tiểu tử này có phải hay không ngốc không cứu nổi? Lấy được vòng thời gian, chuyện ta đều làm không được, hắn lại làm được.”

Tô Mộ Tịch sớm đã vẻ mặt nước mắt : “Hắn… Hắn…” Hắn nửa ngày, Tô Mộ Tịch cũng không có thể nói ra một chữ. Nàng vẫn nghĩ đến có thể trọng sinh lại một lần nữa là ông trời ban ân, lại không nghĩ rằng, này hết thảy đều là Hạo Thành thiên tân vạn khổ đổi lấy. Nếu, nếu tim của nàng thật sự có thể cứu sống Hạo Thành? Tô Mộ Tịch lau đi nước mắt trên mặt: “Quốc sư nếu tim của ta thật có thể cứu được mạng của Hạo Thành, mời ngài bắt đầu đi! Ta sẽ phối hợp ngài.”

Quốc sư vỗ vỗ đầu Tô Mộ Tịch : “Nữ oa nhi yên tâm đi! Hạo Thành không có việc gì, hắn ăn vào hồng thảo cho hắn một năm trí lực, hắn cũng chỉ ngủ say một năm, một năm hắn sẽ tỉnh lại, ngươi không cần lo lắng.”

“Thật sự?” Tô Mộ Tịch đều sợ hãi chính mình nghe lầm, không xác định hỏi lại một lần.

“Thật sự, lão nhân khi nào thì đã lừa gạt các ngươi.” Quốc sư vẻ mặt bộ dáng lão thần khắp nơi .

“Quốc sư, kia ngài?” Tô Mộ Tịch muốn hỏi, nếu quốc sư sống lâu đến, sẽ như thế nào?

“Ta a, không có việc gì, dương thọ đến sẽ bị bắt lên Thiên đình làm thần tiên, ngươi không biết ta là hiện ở thế giới này là người duy nhất biết tiên pháp đi, hắc hắc… Lão nhân lợi hại đi! Có phải hay không thực sùng bái ta…” Quốc sư nói xong, còn làm bộ đầu phát hào quang. Kỳ thực hắn cũng chỉ nói cho thoải mái mà thôi, hắn cùng phàm nhân là khác nhau, nếu đã đến giờ, hắn chỉ có một con đường, hôi phi yên diệt (chết vĩnh viễn, không thể siêu sinh, không thể sống lại, chết hoàn toàn.)… Ai nha, không nghĩ này nữa, dù sao hắn còn mấy trăm năm sống thoải mái a, buôn bán lời, buôn bán lời…

Tô Mộ Tịch thản nhiên nở nụ cười một chút, cũng biết Quốc sư nói là nói dối mà thôi. Lập tức nhớ lại lời Hiên Viên Thành nói lúc trước, có lẽ, Quốc Sư sẽ biết Minh Nguyệt ở nơi nào, không nghĩ tới nàng còn chưa mở miệng Quốc Sư liền ra tiếng trước: “Ta nói ngươi nữ oa nhi này, thực quá mức đi! Có phải hay không muốn hỏi ta bảo bối nữ nhi của ngươi ở nơi nào?Ta hiện tại liền nói cho ngươi đi! Của ngươi bảo bối nữ nhi a, ít nhất mười tám năm sau mới trở về, nàng phải trải qua việc giống ngươi, đương nhiên cũng sẽ gặp được người nàng thật tình yêu. Đến lúc đó nàng tự nhiên cũng sẽ trở lại. Hơn nữa a, ngươi đời này cũng chỉ có một nữ nhi. Hiện tại trong bụng hai tiểu tử, một cái thích văn, một cái thích võ, sẽ phụ tá Minh nhật tạo ra một vương triều thịnh thế. ”

Tô Mộ Tịch sợ run một chút, mới hỏi nói: “Quốc sư là nói, nữ nhi cũng sẽ trọng sinh một lần, cũng sẽ chịu rất nhiều thương tổn. Sẽ không, Hạo Thành tỉnh có thể thỉnh tiểu động vật tìm được nàng, sẽ không làm cho nàng bị thương tổn …”

Trong nháy mắt, nơi nào còn có thân ảnh của Quốc Sư, chính là thanh âm của Quốc sư xa xa truyền đến. “Nữ oa nhi vận mệnh như thế, thay đổi không được, chính là ngốc tiểu tử kia tỉnh lại cũng là giống nhau, những vật nhỏ khẳng định cái gì cũng không dám nói, lão nhân cũng không gạt người. Không tin, ngươi một năm sau có thể nhìn đến lão nhân có phải hay không nói lời nói dối.”

Quốc sư lời nói kiên định như thế làm cho Tô Mộ Tịch tâm trầm xuống, chẳng lẽ thật sự là như thế sao? Nữ nhi của nàng cũng sẽ cùng nàng giống nhau, trải qua thống khổ mới có thể gặp được thật tình người yêu mình sao? Chẳng lẽ, nàng thật sự một chút biện pháp cũng không có sao? Tô Mộ Tịch sờ sờ bụng chính mình, nơi này, thật sự có đứa nhỏ sao?

Vì Hiên Viên Hạo Thành nhu nhu thân mình, Tô Mộ Tịch ngủ ở bên người Hiên Viên Hạo Thành. Ngón tay cùng Hiên Viên Hạo Thành gắt gao giao nhau, nhìn Hiên Viên Hạo Thành sườn mặt như ngọc, Tô Mộ Tịch bối rối tâm cuối cùng chiếm được một lát bình tĩnh. Không bao lâu, mỏi mệt nhắm lại mắt

Trong lúc ngủ mơ, tựa hồ mênh mông nhìn đến một đôi vợ chồng như châu như bảo ôm nữ nhi, bên cạnh tựa hồ còn đứng ba cái đứa nhỏ. Đáng tiếc, nàng thấy không rõ bọn họ mặt.

Ngày hôm sau, Tô Mộ Tịch mở mắt ra, Hiên Viên Hạo Thành vẫn là lẳng lặng ngủ. Tô Mộ Tịch thỉnh qua Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu, liền nói hôm qua lời quốc sư nói làm cho hai người buông tâm. Trở lại Thần Hi cung, lại làm cho Hoa Ngữ gọi tới Thư Minh, toàn bộ ám vệ đều đi tìm Minh Nguyệt .

Chín nguyệt sau, vẫn là không có một chút tin tức của Minh Nguyệt. Tô Mộ Tịch mang thai, Lưu Thái y bắt mạch trong bụng lại là song bào thai, đem Hoàng Thượng Hoàng Hậu vui vô cùng. Mà Minh Nhật cũng đã muốn biết kêu, này không, đang ở giường la lớn: “Cha… Cha…”

Tô Mộ Tịch từ ái sờ sờ đầu Hiên Viên Minh Nhật: “Minh Nhật, nếu muội muội con cũng ở trong này thì tốt rồi. Con nha, tương lai chẳng những phải làm  một vị hoàng đế tốt, còn phải cố gắng tìm được muội muội nga.”

Minh Nhật giương mắt to nhìn phía Tô Mộ Tịch, miệng lưu trữ nước miếng: “Nương, muội muội… Muội muội…” Nói xong liền đáng yêu nở nụ cười. Tô Mộ Tịch nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt Hiên Viên Minh Nhật, muốn ôm ôm hắn, nhìn nhìn chính mình bụng, chỉ có thể làm thôi. .

Không bao lâu, Tô Mộ Tịch thuận lợi sinh hạ song sinh tử, ca ca gọi là Hiên Viên Minh Văn, đệ đệ gọi là Hiên Viên Minh Võ.

Lại qua không bao lâu, Tô Mộ Tịch tại Thần Hi trong cung điện nhìn ba đứa nhỏ, Minh Nhật đứng ở bên cạnh nôi song sinh tử , một chút chọc chọc đứa này, một chút lại chọc đứa kia. Ngay giữa lúc Tô Mộ Tịch tiếng hô, Minh Nhật tiếng cười, còn đôi song sinh tiếng khóc vang lên. Hiên Viên Hạo Thành chậm rãi mở to mắt, suy yếu kêu lên: “Tịch nhi…”

Tô Mộ Tịch còn tưởng rằng chính mình nghe lầm, hướng trên giường nhìn lại, nhìn trợn tròn mắt Hiên Viên Hạo Thành, lệ lập tức chảy đầy trên mặt, Hạo Thành hắn, rốt cục tỉnh…

Một lát sau, Tô Mộ Tịch mới thu hồi tâm tình kích động đem hai cái song sinh nhi tử ôm đến bên người Hiên Viên Hạo Thành: “Hạo Thành, đây là ngươi hai con trai, nhận thức nhận thức đi! Ca ca là này kêu Hiên Viên Minh Văn, đệ đệ kêu Hiên Viên Minh Võ.”

Hiên Viên Hạo Thành nhìn chằm chằm hai cái tiểu tử nhìn thật lâu, nhìn trong chốc lát vô tội sờ sờ đầu: “Tịch nhi, Thành nhi khi nào lại có hai đứa con trai. Thành nhi một chút cũng không biết a.”

Tô Mộ Tịch trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo Thành liếc mắt một cái, mắng: “Hiên Viên Hạo Thành, ngươi chỉ biết sinh không biết phụ trách hổn đản, ta hận chết ngươi.” Nói xong, Tô Mộ Tịch phất tay áo ôm Tiểu Minh Nhật rời đi, lưu lại ánh mắt khó hiểu Hiên Viên Hạo Thành, cùng với hai bọc nhỏ hài tử bị phụ thân ghét bỏ.

Uni: Hạo Thành a.. Mới tỉnh dậy đã thêm hai cục nợ a.. gặp Uni mà như vậy cũng ngốc trệ a.

Hiên Viên Hạo Thành nhìn nhìn khóc thương tâm hai cái bọc nhỏ tử, có lẽ là huyết mạch tương liên đi! Thực tự nhiên ôm lấy một cái, bắt đầu ngây ngô cười, hắn lại có hai con trai, thật tốt…

Tô Mộ Tịch kỳ thật liền đứng ở ngoài cửa, nàng làm sao bỏ đi xa được, Hạo Thành thật vất vả mới tỉnh. Nhìn Hiên Viên Hạo Thành tay chân vụng về ôm lấy đứa nhỏ, Tô Mộ Tịch cười cười, ôm Tiểu Minh Nhật đi rồi đi vào: “Ngốc tử, lần sau nói như thế nữa, ta cả đời không tha thứ ngươi.”

Hiên Viên Hạo Thành hướng Tô Mộ Tịch ngây ngô cười: “Tịch nhi, sẽ không, Thành nhi không bao giờ nói như vậy nữa. Nàng xem, con của chúng ta thật đáng yêu.” Hắn chỉ biết, Tịch nhi đối với hắn tốt nhất .

Hiên Viên Minh Nhật bộ dáng đáng yêu, đi đến bên người Hiên Viên Hạo Thành, lộ ra chiếc răng thỏ nha nha đáng yêu kêu: “Cha …Cha…” kêu gọi đi đến bên người Hiên Viên Hạo Thành.

Hết thảy đều tốt, chỉ thiếu Minh Nguyệt . . .

Hoàn.

Tác giả có việc muốn nói: rốt cục sửa xong rồi, ngượng ngùng, thời gian dài cùng mọi người nói xin lỗi…

Cám ơn các bạn vẫn làm bạn, chính văn toàn bộ kết thúc, sẽ có hai chương phiên ngoại, hội hợp cùng một chổ,

Minh Nguyệt sẽ trở về nga, hơn nữa chuyện xưa của Minh Nguyệt cũng là tuyệt đối phấn khích . . .

Hoàn.

Tác giả có việc muốn nói: rốt cục sửa xong rồi, ngượng ngùng, thời gian dài cùng mọi người nói xin lỗi…

Cám ơn các bạn vẫn làm bạn, chính văn toàn bộ kết thúc, sẽ có hai chương phiên ngoại, hội hợp cùng một chổ,

Minh Nguyệt sẽ trở về nga, hơn nữa chuyện xưa của Minh Nguyệt cũng là tuyệt đối phấn khích . . .

Bình luận về bài viết này