TSCNPQ 61

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 61: Tô Mộ Tịch ghen.

Thần Hi cung loạn thành một đoàn, cung nữ mama chạy ngược xuôi, Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương cũng chạy lại đây chất vấn, cả một phòng quỳ đầy người. Hỏi trong chốc lát cũng hỏi không ra nguyên cớ. Tô Mộ Tịch ngã xuống ở bậc thang tra xét cả nữa ngày, cũng không tra được gì. Hiên Viên Hạo Thành bị Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm ngăn ở bên ngoài, không cho phép vào bên trong phòng, vô luận biểu tình hắn đáng thương cở nào, Hoa Ngữ và Xảo Tâm cũng quyết không để người đi vào.

Không bao lâu, Lưu thái y đi ra, cấp Hoàng Thượng, hoàng hậu thỉnh an. Hoàng hậu nương nương gấp muốn chết vội hỏi: “Không cần đa lễ, nói mau, Tịch nhi thế nào? Đứa nhỏ trong bụng ra sao?”.

Lưu Thái y ban đầu cũng sợ hãi, nhưng xem xong hoàn mạch cũng yên tâm không ít: “Hoàng hậu nương nương đừng gấp, Thành hoàng tử phi ngã xuống đã lấy tay bảo vệ bụng, chính là động thai khí, thần khai phương thuốc, Thành hoàng tử phi uống vào sẽ không còn trở ngại gì lớn.” Nhớ tới lời Tô Mộ Tịch vừa dặn, Lưu thái y bỏ thêm một câu: “Nhưng mà, Thành hoàng tử phi hiện tại cần nghỉ ngơi, mọi người tốt nhất đừng làm phiền nhiễu đến nàng.” Nói xong, thâm ý nhìn Hiên Viên Hạo Thành liếc mắt một cái. Ngốc hoàng tử này, như thế nào lại đắc tội hoàng tử phi a? Nói rõ chính xác người không cho đi vào quấy rầy nàng

Không ngừng ồn ào muốn vào đi Hiên Viên Hạo Thành cũng yên lặng, ủy khuất quét mắt nhìn mọi người, cúi đầu, Ô ô.. Tịch nhi không muốn thấy hắn, vì sao? Hắn vốn không làm sai gì ma? Hắn như thế nào không được lại gần Tịch nhi cùng hài tử trong bụng a? Ô ô…

Uni- lần này không bênh nổi, giận thay cho Tịch nhi a.

Trong phòng, Tô Mộ Tịch vuốt bụng đã nhô lên, nhìn bụng cười nhẹ. Nhìn một hồi lâu mới ôn nhu ra tiếng: “Cục cưng, vừa rồi bị dọa đi! Nương cũng không phải cố ý. Nhưng mà nếu nương không ra tay, phụ thân ngốc của ngươi sợ là bị người ta ăn cũng không biết đâu. Lần này nương nhất định phải cho phụ thân ngươi haha đau khổ, nhìn hắn còn dám hay không cùng nữ nhân khác nói chuyện, hừ… Ngày mai nương liền mang theo ngươi hồi Tô phủ, hắn nếu không nghĩ đến chổ nương nhận sai, chúng ta liền không bao giờ nữa để ý tên ngốc đó nữa. Hơn nữa a, nương còn phải về để nói tam mợ về chuyện của tam cậu của ngươi không có chuyện gì. Bằng không nàng cùng biểu ca hoặc biểu tỷ cũng sẽ không lo lắng nga! Cục cưng, ngươi nói, ngươi tam cậu nhất định sẽ bình an trở về đúng không?”

Nói xong, Tô Mộ Tịch buồn cười vỗ vỗ đầu mình, cúi đầu ra vẻ cùng bụng thương lượng nói: “Ai nha, ngươi xem nương ngốc a, cục cưng bây giờ còn không thể nói chuyện đâu. Bằng không như vậy, ngươi cảm thấy tam cậu không có việc gì, ngươi liền đá đá bụng nương được không? Cục cưng… Ngươi mau đá…” Vừa nói, Tô Mộ Tịch vẻ mặt chờ mong nhìn bụng chính mình.

Có lẽ, đứa nhỏ trong bụng cùng Tô Mộ Tịch thực sự cảm ứng tương liên với nhau, Tô Mộ Tịch cảm giác được đứa nhỏ đang động, đang đá vào bụng mình. Huyết mạch tương liên cảm giác thực kỳ diệu, đứa nhỏ, của nàng đứa nhỏ, Tô Mộ Tịch kích động đỏ hốc mắt. Định thần lại cảm nhận, hình như tới hai nơi động a? Cục cưng là tay cùng chân động sao? Ha ha… Đây là đứa nhỏ lần đầu tiên động đi, Tô Mộ Tịch cao hứng đến độ muốn nhảy dựng lên, rất muốn kêu Hiên Viên Hạo Thành tiến vào cùng chia xẻ niềm vui này, nhưng nghĩ đến bộ dáng hắn cùng Khương Ngọc Lộ nói chuyện, Tô Mộ Tịch lại trầm mặt hạ quyết định trước không nói cho hắn.

Có lẽ là động mệt mỏi, hai nơi động đều ngừng lại, Tô Mộ Tịch sờ sờ bụng: “Cục cưng, cục cưng mau động đi, thuyết minh tam cậu của ngươi không có việc gì. Thư Mai tỷ tỷ các nàng truyền đến tin tức là đúng, phải không.” Tam ca, nhất định sẽ không có việc gì. Hiên Viên Hạo Dạ dám đối với Tam ca động thủ, một ngày nào đó, ta muốn cho ngươi sống không bằng chết.

Hiên Viên Hạo Thành ở cửa đại điện ngủ một đêm, lăng qua lăng lại một chút cũng không ngủ được. Vẫn chờ đợi nhìn chằm chằm cửa điện, Thái y nói không thể làm phiền đến Tịch nhi, cho nên hắn không dám ra tiếng, chỉ có thể trong lòng nghĩ: ‘Tịch nhi rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao không cho Thành nhi đi vào? Thành nhi đều không có làm sai chuyện gì, không phải sao? Tịch nhi vì sao không cho Thành nhi đi vào? Ô ô… Tịch nhi, Thành nhi muốn đi vào, ôm nàng cùng đứa nhỏ ngủ thôi…’ Đáng tiếc a, không có người hắn đáp ứng hắn.

Sắp đến hừng đông, hai tiểu cung nữ nói cả ngày khuyên Hiên Viên Hạo Thành. Hiên Viên Hạo Thành nhìn cửa nội điện cũng không có mở, thế mới thỏa hiệp, nghẹn miệng, làm cho hai người chuyển đến ghế nằm ôm gối đầu ngủ hạ. Thành nhi chỉ ngủ một chút thôi. Chút nữa Tịch nhi đi ra, Thành nhi liền nói lời xin lỗi, Tịch nhi nhất định sẽ tha thứ Thành nhi. Đáng tiếc a, Hạo Thành nghĩ đến thật đẹp.

Mặt trời đã lên, Tô Mộ Tịch liền rửa mặt chải đầu xong, đi đến cửa đại điện thấy bộ dáng Hạo Thành tội nghiệp ngủ nằm ở trên ghế, trong lòng cũng hết giận hơn phân nửa. Nhưng mà vẫn cứng rắn quyết tâm, lần này nhất định phải làm cho chính hắn nghĩ đến sai lầm bên trong, bằng không cả đời không để ý tới hắn, hừ…

Thời điểm đi ra ngoài Thần Hi cung, Hoa Ngữ lo lắng hỏi: “Tiểu thư, như vậy được không? Thành hoàng tử chính là nói nhiều hơn mấy câu với Khương tiểu thư mà thôi.” Tiểu thư vừa thấy, chính là ghen thôi, trời mà sập xuống tiểu thư cũng không chịu thừa nhận, còn nói sợ Thành hoàng tử bị nhân lừa.

Xảo Tâm đang ở một bên gật đầu liên tục, tuy rằng nàng hiện tại là người của tiểu thư, nhưng vì Thành hoàng tử mà nói nói vẫn là chỉ có thể thế thôi! Việc này thực không trách được Thành hoàng tử, là tiểu thư nổi ghen.

Tô Mộ Tịch sắc mặt nghiêm: “Ai nói , ta là sợ hắn bị Khương Ngọc lộ lừa mất, bằng không ta quản hắn làm gì? Các ngươi muốn hay không muốn theo ta hồi Tô phủ, vậy tự hồi Thần Hi cung đi.” Nàng ăn dấm chua Khương Ngọc Lộ, dựa vào cái gì? Hoa ngữ cùng Xảo Tâm liếc mắt một cái, vừa muốn cười, lại có chút đáng thương Thành hoàng tử, nếm mùi đau khổ chút.

Đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương, xin phép Hoàng hậu nương nương muốn về Tô Phủ có chuyện, Hoàng hậu nương nương cũng không nói gì nhiều liền thả người. Từ hôm qua nhìn thấy Hoa Ngữ không cho Thành nhi tiến vào nội điện, nàng liền cảm thấy không tầm thường, hỏi những tiểu cung nữ, liền biết được chút ít. Bọn nhỏ là sinh hờn dỗi, tự bọn nhỏ xử lý là tốt nhất. Chính là Khương Ngọc Lộ này, nàng cẩn thận suy nghĩ nên xử lý như thế nào đây? Lá gan thật không nhỏ, ngay cả nàng đều bị ả lừa.

Tô Mộ Tịch vừa đi, Lâm Ánh Nguyệt liền nói với Vận Nhiễm bên cạnh: “Vận Nhiễm, ngươi nói người dám lừa gạt bổn cung, xử lý như thế nào mới tốt?” Khương Ngọc Lộ này, lá gan thật lớn nga.

Vận Nhiễm mặt không chút thay đổi lên tiếng trả lời: “Nương nương, nàng không phải thích làm hoàng tử phi sao? Nương nương không phải nên thành toàn cho nàng sao, Dạ hoàng tử sườn phi vị này, cũng là đang thiếu a, nếu được đến nàng sẽ thực vui vẻ đi.” Vận nhiễm sớm thấy cái cô nương Khương gia này giả mù sa mưa, nhìn không vừa mắt tí nào, Hoàng Hậu nương nương bởi vì nàng tính tình giống Thành hoàng tử mới không có thể nhìn ra được.

Lâm Ánh Nguyệt cười cười nói: “Vận Nhiễm, nha đầu ngươi mỗi lần đều nói trúng ý a, nàng ta cùng Dạ nhi đứng chung một chổ quả là trai tài gái sắc…, việc này ngươi đi an bài đi! Đáng tiếc, việc này bản cung không thể tự tay hạ chỉ, bằng không nhất định sẽ cho bọn hắn cái nói không thành lời.” Khương Ngọc Lộ dù thế nào cũng tính là tiểu cô cô của bọn hắn, hạ chỉ ban hôn là không thể. Nhưng mà, chính nàng tự leo lên giường Hiên Viên Hạo Dạ, sẽ không liên quan đến hoàng hậu nàng.

Tô Mộ Tịch trở về Tô phủ liền đến Hồng Diệu viên, đến cửa chỉ thấy Tiết Vấn Lan đang đứng. Trong lòng dấn lên nổi áy náy, bước lên phía trước: “Tam tẩu, bụng của tẩu đã lớn thế rồi, như thế nào lại không ở trong phòng.”

Tiết Vấn Lan nhìn thấy là Tô Mộ Tịch, trên mặt miễn cưỡng nở nụ cười: “Tịch nhi, sao muội lại tới đây.” Có phải hay không có tin tức của hắn, hắn không có việc gì, hắn sẽ không có chuyện gì.

“Tam tẩu, muội là đến xem tẩu” Tô Mộ Tịch lôi kéo tay Tiết Vấn Lan, nhìn nhìn chung quanh mới nói: “Các ngươi đều đi xuống đi! Ta có chuyện nói cùng tam tẩu.” Một hàng nha hoàn mới lui đi ra ngoài, hai người đến phòng trong mới ngồi xuống, Tô Mộ Tịch mới trả lời: “Tam tẩu, muội ra cung là vừa lấy được tin tức, người hoàng thượng phái đi đã tìm được Tam ca. Huynh … Huynh ấy không chết..”

“Thực… Thật sự…” Tiết Vấn Lan có chút không tin lỗ tai mình mới vừa nghe. Nàng luôn hy vọng, đương nhiên, ông trời vẫn là hậu đãi bọn họ không phải sao?

“Thật sự, thật sự, chính là bị thương, trị tốt xong người hoàng thượng phái đi sẽ bảo vệ huynh ấy trở về Hoàng Thành.” Tô Mộ Tịch gật gật đầu, nàng chỉ biết Tam ca se không gặp chuyện không may, không giống như kiếp trước.

Một hồi lâu Tô Mộ Tịch mới trở về Manh Tịch viên, nói cùng Tiết Vấn Lan chuyện Tô Hồng Diệu còn sống, làm cho Tô Mộ Tịch nhẹ nhàng thở ra, cẩn thận ôm bụng ngủ cảm giác cũng tốt hơn mấy ngày nay.

Mà ở Thần Hi cung lúc này Hiên Viên Hạo Thành tỉnh lại không gặp Tô Mộ Tịch, nghẹn lời, hắn giống như bị Tịch nhi từ bỏ, Ô ô.. Đáng thương ngồi ở ngay cửa cung Thần Hi, giống như con cún con bị chủ nhân vứt bỏ, nói bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương. Khương Ngọc Lộ đi đến bên cạnh nói hơn cả ngày cung không để ý nàng một câu. Một hồi lâu mới ngẩng đầu trừng mắt nhìn Khương Ngọc Lộ liếc mắt một cái, đều do nàng ta sai, ngày hôm qua Tịch nhi bị ngã đều tại nàng ta lôi kéo mình, chính mình mới không lập tức chạy lại bên cạnh Tịch nhi, Tịch nhi nhất định vì vậy mới tức giận.

“Thành hoàng tử, ngươi không sao chứ! Theo ta nói có được không?” Khương Ngọc Lộ mắt rưng rưng lệ nhìn Hiên Viên Hạo Thành, vì sao? Tô Mộ Tịch đi rồi không phải sao? Vì sao hắn vẫn không để ý tới mình?

Hiên Viên Hạo Thành không để ý nàng, đến lúc Hiên Viên Hạo Y đi tới: “Đồ xui xẻo, ngươi không đi theo Dung ma ma học lễ nghi, chạy tới nơi này làm cái gì? Đi học lễ nghi đi, đợi lát nữa bản công chúa sẽ đích thân giám sát ngươi, còn không mau cút đi.”

Khương Ngọc Lộ không dám nhiều lời, người u ám xoay đi. Hiên Viên Hạo Y nhìn bộ dáng bất an của hoàng huynh nhà mình liếc mắt một cái, sáng sớm đã nghe mẫu hậu nói hoàng tẩu hồi Tô phủ, liền nghĩ đến chuyện phát sinh hôm qua, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra? Chỉ tiếc hoàng huynh một chút cũng không rõ, nhịn không được ra tiếng nói: “Hoàng huynh tốt của muội, huynh mau chút đi Tô Phủ đi! Bằng không hoàng tẩu sẽ không trở lại nga!”

Giống như bị tạt nước vào người vậy làm hắn tỉnh ra, đúng vậy! Tịch nhi khẳng định hồi Tô Phủ rồi, hắn bì sao lại không nghĩ tới a? Tịch nhi không trở lại, Thành nhi có thể đến Tô phủ tìm Tịch nhi mà! Thành nhi thật sự ngốc, đứng dậy muốn hướng Tô Phủ chạy. Hiên Viên Hạo Y mất thật lớn sức mới giữ chặt hắn: “Hoàng huynh, huynh chạy làm gì? Y nhi còn chưa nói xong đâu.” Cứ như vậy mà chạy tới, hoàng tẩu sẽ tha thứ cho huynh mới là lạ đó.

Hiên Viên Hạo Thành dừng lại, lăng lăng nhìn muội muội, không hiểu nàng đang nói cái gì? Hiên Viên Hạo Y bất đắc dĩ cười cười, hoàng tẩu a muốn cho hoàng huynh chính mình nghĩ, hắn phỏng chừng nghĩ cả đời cũng không nghĩ ra được! Thật sự là ngốc muốn chết, Hiên Viên Hạo Y một bên kinh bỉ một bên rất kiên nhẫn nói: “Hoàng huynh, huynh đến Manh Tịch viên, huynh liền đứng ở cửa viện không nên đi vào biết không?”

Hiên Viên Hạo Thành gật đầu, chỉ cần Tịch nhi để ý đến hắn, hắn đều nghe Y nhi.

Ân, cuối cùng huynh còn chút tâm tư a, bằng không khẳng định không thể làm cho hoàng tẩu trở lại đâu. Hiên Viên Hạo Y nghĩ xong, tiếp tục nói: “Sau đó, huynh liền đứng ở trước cửa kêu: Tịch nhi, Thành nhi không bao giờ cùng Khương Ngọc Lộ nói chuyện nữa, không, về sau ta sẽ không cùng nữ nhân khác nói gì nữa. Hoàng tẩu nếu không để ý huynh, huynh liền kêu to thêm vài lần, biết không? Còn có, việc này huynh không thể nói cho hoàng tẩu biết, lời này là muội dạy cho huynh, nhớ kỹ chưa?”

Mờ mịt gật gật đầu, một lát sau lăng lăng hỏi: “Y nhi, vì sao không thể nói cho Tịch nhi lời này là do muội nói?” Y nhi làm cho Tịch nhi không giận Thành nhi nữa, đây là chuyện tốt a!

Hiên Viên Hạo Y vỗ vỗ cái trán mình, hoàng huynh ngươi thật sự ngốc không cứu nổi. Mặc dù nghĩ như vậy, miệng vẫn là cảnh cáo nói: “Tóm lại, huynh nhất định không thể nói lời nói vừa rồi là do muội dạy cho huynh, biết không?”

Bĩu môi gật gật đầu, tuy rằng mẫu hậu nói gạt người là không đúng, nhưng nếu cùng chuyện Tịch nhi không để ý tới hắn mà so sánh, hắn cảm thấy lừa một lần vẫn là có thể đi.

Hiên Viên Hạo Y thế này mới yên tâm ly khai, cuối cùng, chuyện có liên quan tới hoàng tẩu mới có thể làm hoàng huynh ngoan ngoãn nghe lời. Hừ, Khương Ngọc Lộ, cái nữ nhân đáng giận này, xem ta thế nào thu thập ngươi?

→Chương 62

Bình luận về bài viết này