TSCNPQ 47

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

Chương 47: Huyến yến quyết tử.

 edit: Uni

Hôn sự của Tô Hồng Diệu cùng Tiết Vấn Lan, Tô Mộ Tịch một tay xử lý. Ngày định rồi vào ngày hai mươi ba tháng mười hai này. Tô Hồng Diệu vốn chết sống không chịu nhưng mà bệnh của hắn làm cho hắn không động đậy nổi, việc này cũng không có người để ý hắn có chịu hay không. Tiết Vấn Lan ở tại Lượng nhiên khác sạn, đến ngày đại hôn Tô Hồng Diệu sẽ nghênh nàng tại đây.

Ngày hai mươi ba tháng mười hai, Tô Mộ Tịch sáng sớm liền sai Hoa Ngữ bưng mấy bát nước vo gạo đến phòng Tô Hồng Diệu. Đi vào vừa lúc Tô Hồng Diệu mặc xong hỉ phục màu đỏ. Nhìn thấy Tô Mộ Tịch tiến vào, vô lực nhìn nàng một cái, nha đầu lại muốn làm cái gì ?

Tô Mộ Tịch cười sờ sờ cái mũi, xong rồi, Tam ca hiện tại đều đề phòng mình rồi: “Tam ca…”

“Ngươi, nha đầu kia, lại, lại muốn làm gì?” Hôn sự của Đại ca cùng Nhị ca, hắn là biết nha đầu kia có một chân tham gia, chính là không nghĩ tới, chính mình sắp chết nàng còn một cước bắt mình cưới vợ, hắn còn thật không biết mình nên khóc hay nên cười.

Từ trên bàn cầm lấy bát nước vo gạo, lấy lòng nói: “Tam ca, ca đem bát nước này uống hết đi !” Dù sao đã đến bước này, cũng không tin Tam ca dám không theo, chuyện đào hôn Tam ca khẳng định là không dám làm.

“Cái gì, cái gì vậy?”

“Dược giúp Tam ca chữa bệnh, Hoa Ngữ, đem miệng Tam ca mở ra, ta cho huynh ấy uống.” Gặp Tô Hồng Diệu nhíu mày bộ dáng không chịu uống. Tô Mộ Tịch nở nụ cười quái lạ, ra tiếng nói.

“Di, được rồi, ta, ta chính mình uống.” Nha đầu kia, rốt cuộc làm cái quỷ gì? Tô Hồng Diệu huyên thuyên bị Tô Mộ Tịch bắt mấy bát vo gạo, Tô Mộ Tịch mới ngừng lại.

Cho Hoa Ngữ lui xuống, Tô Mộ Tịch vẻ mặt mới chỉnh lại nghiêm túc nói: “Tam ca, Tịch nhi chỉ có thể giúp huynh đến đây, kế tiếp chính là xem huynh làm. Nếu nàng ta không theo, huynh cứ tiếp tục giả bệnh, người yêu ở bên cạnh mới là hạnh phúc a.” Tô Mộ Tịch nói xong liền rời đi.

Tô Hồng Diệu là loại người nào, lập tức đem hết thảy liên tưởng nhưng làm sao biết như thế này? Ngày đó đến Thần hi cung, Tịch nhi cho hắn uống trà kia, hắn đã nghĩ trà hương vị có chút là lạ, trở về Tô Phủ không bao lâu lại bệnh, hắn cũng không nghĩ tới Tịch nhi, không ngờ hắn lại bị Tịch nhi nha đầu này tính kế. Nghĩ đến hôm nay là đại hôn của mình. Nếu Tiết Vấn Lan biết nàng bị tính kế, không biết chọc giận thành bộ dáng gì nữa? Trong lòng hơi hơi động, trước nên thú nàng về, nếu nàng thật sự không muốn, sẽ để cho nàng rời đi. Hắn muốn ích kỷ một lần.

 Này hôn lễ, cuối cùng cũng qua. Ba cái ca ca đều viên mãn, đều cưới được người mà bọn họ yêu thương

 Tô Hồng Diệu hôn lễ qua đi, liền đã sắp qua năm mới. Tô Mộ Tịch qua năm mới liền sẽ làm lễ cập kê, cập kê xong sẽ gả cho Hiên Viên Hạo Thành. Hoàng Hậu nương nương cũng biết Tô Mộ Tịch ở bên cạnh cha mẹ không còn nhiều thời gian, liền cố ý hạ chỉ, để cho Tô Mộ Tịch ngày hai mươi tám tháng mười hai hồi Tô phủ, Hiên Viên hoàng triều Vinh Hi đế năm hai mươi ba, đầu tháng ba sẽ cùng Thành hoàng tử đại hôn.

Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, Tô Mộ Tịch đã bắt đầu để cho Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm thu thập, Tống ma ma vẻ mặt a dua: “Chúc mừng tiểu thư, lần sau khi tiểu thư trở lại đã là hoàng tử phi a, tiểu thư ngài cũng đừng quên lão nô…” Ngồi vào vị trí các ma ma quản sự, rất khó có thể ra cung, mà lần này Tô Mộ Tịch ra cung, hoàng hậu nương nương lại phái Đinh ma ma lão già kia đi theo.

Tô Mộ Tịch nhìn nàng vẻ mặt già nua giả tạo, môi liền câu lên ý cười cười: “Đương nhiên, Tống ma ma đối với Tịch nhi tình thâm ý trọng, Tịch nhi làm sao có thể quên việc tốt của ma ma.” Chữ tốt cắn chặt răng rất nặng.

“Lão nô trước tạ qua tiểu thư, lão nô còn có việc, liền cáo lui trước, tiểu thư người sớm đi nghỉ ngơi đi!” Tống mẹ nói xong, phúc thân cáo lui. Tô Mộ Tịch nhìn nàng rời đi, thản nhiên nở nụ cười, tác dụng của huyết yến này, người phía Hiên Viên Hạo Dạ sợ là muốn dùng đi! Nàng thật muốn nhìn một chút, bọn họ lần này sẽ dùng cái thủ đoạn sơ bẩn gì?.

Đêm khuya, Tống ma ma rời Thần Hi cung, đi đến hoa viên lúc đó. Một bóng đen đang ẩn nấp trong rừng, Vi ma ma liền đi ra vỗ vỗ bả vai: “Ta ở đây.”

Tống ma ma hoảng sợ quay đầu: “Vi ma ma, ngài đã tới, nô tỳ tìm ngài một hồi, không biết ngài tìm nô tỳ ra có chuyện gì phân phó?” Tống ma ma thấp người, vẻ mặt hèn mòn cùng ban ngày bộ dạng lại hoàn toàn bất đồng.

Vi ma ma im lặng một chút, đem một gói nhỏ đưa vào tay Tống ma ma: “Thứ này, ngươi cần bỏ vào huyến yến hầm vào ngày mai cho Tô Mộ Tịch, nghe kỹ, phải tận mắt nhìn nàng uống hết, nếu không chủ nhân có biện pháp cho ngươi sống không bằng chết.”

 Tống ma ma tiếp nhận, vội vàng gật đầu: “Nô tỳ biết, nô tỳ nhất định sẽ tận mắt nhìn Tô Mộ Tịch uống hết.” Vi ma ma để nàng cho Tô Mộ Tịch hầm huyết yến, thì nàng đã hoài nghi là có mục đích riêng, quả nhiên là thế. Nhận lấy gói thuốc từ tay Vi mama đưa, Tống ma ma biết là thuốc. Quyết tử, cùng Huyết yến khi hầm chung một chổ, xử nữ uống xong, muốn sinh hài tử sợ là vĩnh viễn không có khả năng. Nắm chặt gói giấy trong tay chần chờ một chút, nữ nhân không thể làm mẫu thân có thể gọi là nữ nhân nữa sao ? nhưng mà không làm nàng cũng không còn đường lui nữa.

Vi ma ma thấy Tống ma ma tiếp nhận gói thuốc vừa lòng gật gật đầu, cuối cùng lại dặn dò một câu: “Nói lại lần nữa, nhất định phải tận mắt nhìn thấy Tô Mộ Tịch uống xong.”

“Nô tỳ đã biết, Vi ma ma xin yên tâm.” Tống mama phúc phúc thân, luôn mãi cam đoan. Không xem thì thế nào, Tô Mộ Tịch nha đầu ngốc kia, lần đó không phải đem canh huyết yến uống hết sao. Chính là nàng làm như vậy đúng không ?. Vạn nhất cuối cùng đi lên ngôi vị hoàng đế không phải là Hiên Viên hạo Dạ, những cố gắng của mình hết thảy không phải đều uổng công hết sao? Nàng thật không muốn nhiều lắm, chính là muốn rời đi hoàng cung hồi hương mà thôi, nàng mười hai tuổi đã rời nhà ở trong cung sống cũng đã được vài thập niên. Tiếp qua vài năm nữa, nàng không động đậy nổi, sẽ bị đưa đến Du cung rời đi Hoàng cung. Nơi đó là chổ nào nàng so với người khác càng rõ ràng hơn. Hơn nữa chính mình giúp Dạ hoàng tử, tương lai ngài ấy lên làm hoàng đế, chính mình chổ tốt tất nhiên là không thể thiếu được… Người, Tham liền phá hủy bản chất của con người.

Ngày hai mươi sáu tháng Mười hai, Tống ma ma đem canh đã hầm xong, đưa đến Tây điện, Hoa ngữ vừa vặn giúp Tô Mộ Tịch trang điểm sơ qua, hướng Tống ma ma hơi phúc thân liền lui xuống. Tống ma ma cười đem bát canh đưa đến trước bàn trang điểm: “Tiểu thư, sắp làm tân nương tử rồi, ngài mau uống nhanh canh Huyết yến này đi rất là bổ nhan sắc a !” Vẻ mặt thực chân thành, nhưng mà trong mắt thần sắc rất giả dối.

Tô Mộ Tịch bưng lên bát, Tống ma ma mừng thầm, Tô Mộ Tịch đang muốn uống, lại cầm bát buông xuống hướng Tống ma ma cười cười: “Ma ma này Huyết yến rất nóng , ta nghĩ làm cho nó nguội chút rồi uống, có thể chứ?”

Tống mama tâm đều giống như ở cổ họng, nghe Tô Mộ Tịch nói như vậy thật mạnh nhẹ nhàng thở ra: “Xem tiểu thư nói kìa, việc này ngài không cần cùng nô tỳ nói.” Hư… Nàng còn tưởng rằng nha đầu kia phát hiện cái gì đây? Hoàn hảo hoàn hảo.

Tô Mộ Tịch không chút để ý chiếu chiếu gương đồng: “Ma ma, đã xong việc cuả ngươi rồi, đi xuống đi ! Huyết yến này nguội một chút ta sẽ uống.” Nói xong ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tống ma ma: “Cũng cẫn thận suy nghĩ, rốt cuộc làm cái gì mới đúng, đến lúc đó đừng nói Tịch nhi chưa cho ngươi cơ hội.” Tống ma ma a Tống ma ma đây là ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi hiện tại thẳng thắn thành khẩn, tương lai ta có thể thả ngươi ra khỏi cung, nếu ngươi không thành thật nói, tương lai đừng trách ta vô tình.

Tống ma ma trong lòng hoảng một chút, lấy lại bình tĩnh: “Lúc này lão nô không có gì lđể làm” nói xong nhìn nhìn Tô Mộ Tịch trên đầu trâm gài tóc, vị trí nhắc tới: “Người xem Hoa Ngữ nha đầu kia, rốt cuộc vẫn là tuổi trẻ, điểm ấy việc nhỏ đều làm không tốt.” Tô Mộ Tịch đột nhiên nói lời kì lạ này làm gì ? Chớ không phải là nàng đã làm sai chuyện gì khiến nha đầu này phát hiện đi.

Nàng làm mọi chuyện đều thừa. Bưng lên bát canh trên bàn, đem canh Huyết yến một ngụm một ngụm uống cạn. Tống ma ma thấy nàng uống xong, một lòng mới buông xuống: “Tiểu thư canh uống có ngon không?”

Tô Mộ Tịch gật gật đầu: “Ân, cùng trước kia giống nhau.” Tống ma ma thế này mới phúc thân cầm bát đi xuống, Tống ma ma vừa rời khỏi, Tô Mộ Tịch liền đứng lên đem miệng phun hết những thứ vừa uống phun hết vào bát mà Hoa ngữ chuẩn bị trước đó. Nhìn huyết yến hồng hồng Tô Mộ Tịch thật muốn đem cái bát này đánh vỡ, những người này có chuyện gì mà không dám làm ?

Hoa Ngữ lập tức liền vào được, hơi hơi phúc thân: “Tiểu thư, Lưu Thái y đã muốn ở bên ngoài chờ, Xảo Tâm cũng đã dẫn dắt Tống mẹ rời đi.”

Đem bát đưa tới tay Hoa Ngữ: “Thỉnh Lưu Thái y tra, nhưng mà kết quả chỉ để ngươi biết là được.” Việc này còn không có thể làm cho hoàng hậu nương nương bọn họ biết, bằng không đả thảo kinh xà sẽ không tốt.

Hoa Ngữ đi xuống không bao lâu liền vào được, sắc mặt thật không tốt xem, cắn chặt răng mới bẩm lại Tô Mộ Tịch nói: “Tiểu thư, lần này bên trong huyết yến, Tống ma ma hạ “Quyết tử” Lưu Thái y nói, tiểu thư nếu là ăn vào, đời này sợ là khó có thể mang thai.”

Đã sớm đoán được chuyện, kiếp trước cũng có như vậy chuyện, nhưng mà nàng cũng không có để ý hơn nữa vẫn chưa cùng Hạo Thành viên phòng, gật gật đầu: “Ta đã biết, Hoa Ngữ lời ta có hay không nói cho Lưu Thái y biết.”

Hoa Ngữ phúc thân: “Tiểu thư, nô tỳ đã nói. Nhưng là, nô tỳ không rõ, vì sao không nói cho hoàng hậu nương nương Tống ma ma nàng rắp tâm bất lương? Để nàng bên người, tiểu thư không biết lúc nào sẽ có nguy hiểm .”

Tô Mộ Tịch đem Hoa Ngữ kéo: “Hoa Ngữ, Tống ma ma một cái nô tài vì sao lại dám kê đơn ta? Hơn nữa thuốc này ở trong cung là cấm dược, nàng từ nơi nào có được, ngươi có nghĩ tới không? Nàng rắp tâm bất lương tiểu thư ngươi rõ ràng nhất, nếu lại đổi người khác, ta còn có thể như vậy rõ ràng sao?”

“Tiểu thư, ý của ngươi là?” Hoa Ngữ  ánh mắt mở càng to, trong cung này ai sẽ hại tiểu thư?

“Hoa Ngữ, ngươi trước đi xuống đi! Chuyện vừa rồi ngươi coi như không biết, tới cửa nhìn, Tống ma ma trở lại liền cho ta nháy mắt.” Tô Mộ Tịch cũng nằm lại giường, đợi lát nữa, còn có màn diễn để diễn nữa.

Không bao lâu, Hoa Ngữ hướng Tô Mộ Tịch nháy mắt. Tô Mộ Tịch hiểu ý, lập tức ôm bụng trên giường cổn lên: “A… Bụng đau quá, Hoa Ngữ…” Hoa Ngữ đứng ở một bên, trấn an Tô Mộ Tịch: “Tiểu thư… Nô tỳ nô tỳ đi thỉnh Thái y đến… Ngài…”

Tống mẹ đi đến trước giường, lo lắng nói: “Tiểu thư, tiểu thư ngài đây là làm sao vậy?”

“Ta, ta bụng đau…” Tô Mộ Tịch trên mặt tái nhợt như tờ giấy, không có một chút huyết sắc, mồ hôi lạnh theo trên trán toát ra, mười phần mười là bộ dáng bệnh nhân.

Hoa Ngữ nóng nảy: “Tiểu thư, nô tỳ đi thỉnh Thái y đến.” Hoa Ngữ đang chuẩn bị chạy ra bên ngoài, bị Tống mẹ kéo lại: “Ngươi nha đầu kia, tiểu thư đây là nữ nhi gia tật xấu sao có thể thỉnh Thái y, đi lấy chút nước ấm đến.” Thỉnh Thái y, thỉnh Thái y chuyện nàng làm không phải bị phát hiện sao.

Hoa Ngữ nhìn thấy ánh mắt Tô Mộ Tịch, thế này mới hướng Tô Mộ Tịch phúc phúc lui xuống :“Tiểu thư, ngươi đừng vội, đợi lát nữa dùng khăn ấm hông một chút là sẽ tốt hơn, đừng sợ a…”

Tô Mộ Tịch hao hết khí lực nở nụ cười một chút: “Mama có ngươi thật tốt, Tịch nhi cám ơn ngươi.” Tống ma ma, ngươi thật đúng là hảo dạng, kiếp trước ngươi giúp Hiên Viên Hạo Dạ nhiều như vậy nhưng sau khi hắn kế vị, lúc thần không biết quỷ không hay giết ngươi. Lần này, cho ngươi cơ hội ngươi vẫn lựa chọn giúp bọn hắn, ta không cho ngươi chết, ngươi không phải sợ nhất rời cung đến Du cung kia sao? Sẽ đưa ngươi đi ! Còn sống, tổng so với chết còn đau khổ hơn !

Tống ma ma cười cười: “Tiểu thư nói cái gì vậy, chuyện này không phải là việc của lão nô làm sao, lão nô tự nhiên sẽ đối với tiểu thư tốt.” Vừa làm chuyện xấu lúc này còn dám không chút chột dạ nói ra. Không hổ là người hai mặt.

Ngày hai mươi tám tháng mười hai vào sáng sớm. Tô Mộ Tịch đi ra cửa cung Thần Hi cung, nhìn thấy Hiên Viên Hạo Thành đang đứng ngốc chặn cửa. Bất đắc dĩ vẫy vẫy tay để cho bọn Hoa Ngữ đi trước. Đem Hiên Viên Hạo Thành kéo vào bên trong đình gần đó. Hai người ngồi xuống mới nói: “Hạo Thành, có nghe Tịch nhi nói hay không?”

Hăn nghe, nhưng hiện tại không muốn nghe, vì sao Tịch nhi phải rời đi Thành nhi lâu như vậy, hắn đã tính Tịch nhi sẽ rời khỏi hắn rất lâu. Nhưng mà hắn cũng muốn nghe lời Tịch nhi, không tình nguyện gật gật đầu : “Thành nhi nghe…”

Tô Mộ Tịch đưa tay nhéo nhéo mặt đang chu : “Tịch nhi ngày hôm qua không phải cùng Hạo thành nói rồi sao, ngoan ngoãn nghe lời, sau đó mặc hỷ phục thật đẹp đem Tịch nhi thú về cung, Hạo Thành quên sao ?” Từ sau khi trọng sinh, người này cùng nàng vẫn một tất không rời, nhất thời rời đi lâu vậy trong lòng nàng phi thường không muốn. Nhưng mà nàng bình thường ở Tô Phủ thời gian quá ngắn, nàng muốn làm một nữ nhi tốt của cha nương cùng cha nương ở chung một khoản thời gian ngắn này.

“Nhưng mà, nhưng mà… Thành nhi rõ ràng có thể cùng Tịch nhi đến Tô phủ, trước lúc thành thân liền hồi Thần Hi cung không được sao?” như vậy cũng rất tốt mà, vì sao không cho Thành nhi đi theo, đều nói Thành nhi là cái đuôi nhỏ của Tịch nhi, Tịch nhi đi đâu Thành nhi sẽ đi theo đó. Tịch nhi không thể không cần hắn a.

Nàng lại còn nói không thông, đổi lại uy hiếp: “Hạo Thành, vậy Hạo Thành có nghĩ muốn Tịch nhi sẽ là nương tử của Hạo Thành không?”

Ngoan ngoãn gật đầu, Thành nhi còn muốn cùng Tịch nhi ngủ cùng một chỗ, sau đó sinh thật tiểu nhi tử đi ra a, chỉ có Tịch nhi có thể sinh người khác đều không thể.

“Nếu muốn vậy trước cùng Tịch nhi tách ra một thời gian, đó là quy củ, Tịch nhi mới có thể làm nương tử của Hạo Thành nha. Bằng không, Tịch nhi một ngày nào đó sẽ phải làm nương tử của người khác.” Hừ hừ, ta cũng không tin ta nói như vậy mà ngươi còn không chịu.

Hiên Viên Hạo Thành nghe được liền nhanh khóc, này quy củ là ai định, rất xấu rồi so với Duyệt Tâm công chúa còn chán ghét hơn, Tịch nhi vẫn cùng hắn ở cùng nhau vì sao muốn tách ra: “Thành nhi không cần, Thành nhi muốn đi theo Tịch nhi.” Hiên Viên Hạo Thành tính tình bướng bỉnh liền phát tác, liền giống một đầu tiểu ngưu, người khác kéo đều kéo không được.

Tô Mộ Tịch dở khóc dở cười, xem ra phải sử dụng đòn sát thủ rồi, đỏ mặt cắn cắn môi hạ giọng: “Hạo Thành, không phải muốn ăn miệng của Tịch nhi sao? Chờ Hạo Thành thú Tịch nhi trờ về, Tịch nhi liền, để cho Hạo Thành ăn có được hay không?”

Uni : dụ dỗ trẻ nhỏ a…

Hàm chứa nước mắt nhãn tình sáng lên: “Tịch nhi nói thật vậy chăng? Không lừa Thành nhi, Thành nhi ăn sẽ không tức giận?” Có thể ăn miệng Tịch nhi a, tuy rằng phải rời khỏi Tịch nhi một đoạn thời gian, nhưng là Tịch nhi trở về là có thể ở cùng gian phòng, ngủ cùng giường nga. Sau đó, còn có thể cùng Tịch nhi sinh nhiều đứa nhỏ, còn có thể ăn Tịch nhi miệng, như vậy tốt lắm a.

Tô Mộ Tịch đỏ mặt gật gật đầu: “Ân, không lừa Thành nhi, sẽ không vì Thành nhi mà tức giận.” Chuyện nam nữ, nàng cũng không có ấn tượng nào lưu lại, kiếp trước nàng và Hiên Viên Hạo Thành vẫn chưa viên phòng mà nàng đến nay nhớ đến bộ dáng Hiên Viên Hạo Dạ cùng Tô Mộ Tuyết dây dưa đều muốn phun, ghê tởm chết. Nhưng mà nếu là Hạo Thành có lẽ nàng sẽ không chán ghét như vậy.

“Kia, kia… Thành nhi có thể ăn trước một chút không? Thành nhi sẽ rất lâu rất lâu không thấy được Tịch nhi, trước cho Thành nhi ăn một chút được không ?” Ăn một chút, thời điểm Thành nhi nhớ tới Tịch nhi, trong lòng sẽ ngọt ngào giống như lần trước Tịch nhi không dẫn hắn đi Tô Phủ a.

Mặt Tô Mộ Tịch vốn đã hồng, vừa nghe lại càng đỏ, nhìn nhìn chung quanh, không có người thẹn thùng gật gật đầu.

Được Tô Mộ Tịch cho phép, Hiên Viên Hạo Thành liền nhảy đến trước mặt Tô Mộ Tịch, đem nàng kéo lại, đầu thấp đến trên môi Tô Mộ Tịch. Không dám có động tác mạnh nào chỉ dám nhẹ nhàng cắn môi Tô Mộ Tịch, hắn đau lòng nên thật cẩn thận. Tô Mộ Tịch hé miệng hướng dẫn Hiên Viên Hạo Thành, hai người cho nhau ‘Ăn’ thật lâu. Hiên Viên Hạo Thần kiến Tô Mộ Tịch thở không nổi nữa mới lưu luyến đem nàng buông ra.

Tô Mộ Tịch đỏ mặt chạy ra, tim đập thật nhanh, nàng giống như chưa từng có như vậy qua. Tô Mộ Tịch rời đi sau, Hiên Viên Hạo Thành kinh ngạc đứng ở bên trong đình thật lâu. Sau khi lấy lại tinh thần, nhìn nhìn chính mình hạ thân, vì sao vừa rồi nơi đó nóng nóng? Thành nhi có phải hay không sinh bệnh?

CHƯƠNG 48

Bình luận về bài viết này