TSCNPQ 9

Chương 9: Cưới Thê tử là như thế nào?

 

Hai người từ Quan Sư cung đi ra, Hiên Viên Hạo Thành liền buồn rầu cau mày, vừa thấy là biết hắn có tâm sự. Đi được trong chốc lát, Tô Mộ Tịch rốt cục nhịn không được ngừng lại, giữ chặt tay hắn đi vào một cái đình bên trong, những cung nữ cùng mama theo sau tự nhiên không dám cùng đi vào. Tô Mộ Tịch làm cho Hiên Viên Hạo Thành ngồi xuống hỏi: “Hạo Thành, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao không vui?”

“Không… Không có…” Hiên Viên Hạo Thành vô tội trốn tránh Tô Mộ Tịch ánh mắt, tay nhỏ bé đều hoảng không biết như thế nào vơ qua vơ lại.

Tô Mộ Tịch vừa thấy chỉ biết này tiểu ngốc tử này đang nói dối, còn giả bộ: “Hạo Thành, Tịch nhi là thê tử tương lai của ngươi đúng hay không?”

Ánh mắt vô tội nhìn về phía Tô Mộ Tịch, dùng sức gật gật đầu.

Tô Mộ Tịch tiếp tục dụ dỗ: “Kia ngươi có biết cái gì là thê tử sao? Cưới thê tử về phải làm gì sao?

Sờ sờ đầu đáp: “Thành nhi biết, thê tử là bồi Thành nhi cả đời nha. Cưới về làm gì? Cưới về phải làm gì ? …” Hiên Viên Hạo Thành vuốt cúi đầu ban ngày cũng không nghĩ ra được, mẫu hậu không nói cho qua hắn. Tội nghiệp nhìn về phía Tô Mộ Tịch, hy vọng nàng có thể nói cho chính mình.

Tô Mộ Tịch gặp gian kế thực hiện được, làm bộ như tiểu đại nhân đưa tay như sờ sờ Hiên Viên Hạo Thành đầu: “Thê tử nga, chính là ngươi có cái gì không vui hoặc là mất hứng chuyện gì đều phải đối nàng nói. Ngươi nếu không nói, Tịch nhi sẽ không có thể làm Hạo Thành làm thê tử, có biết không?”

“Thực… Thật vậy chăng?” Vừa nghe Tô Mộ Tịch không thể cho hắn làm thê tử, Hiên Viên Hạo Thành gấp đến độ ánh mắt đều đỏ, lôi lôi kéo tay Tô Mộ Tịch.

Lúc này, đổi Tô Mộ Tịch thật mạnh gật đầu : “Đương nhiên thật sự a, ngươi không nói cho Tịch nhi ngươi vì sao không vui, Tịch nhi sẽ không có thể cho Hạo Thành làm thê tử, thật như vậy ta liền phải hồi Tô phủ nha.”

Vì sao nhìn đến con ngươi đen trong mắt Hiên Viên Hạo Thành vô tội, Tô Mộ Tịch cư nhiên có loại cảm giác lừa gạt tiểu hài tử .

–Lời tác giả:

( mỗ vân nhịn không được : ngươi chính là tại lừa gạt nhà của ta chút thành tựu Thành nhi a ●﹏●

Hiên Viên Hạo Thành: ngươi… A di ngươi là ai? Tránh ra được không, ngươi tại đây, nhà của ta Tịch nhi thấy hội mất hứng .

Mỗ vân bi thúc giục mở to hai mắt, con cự nhiên không tiếp thu thân mẹ , ::>_<:: ô ô… Không sống… Ô ô… )

——-

“Kia… Kia Thành nhi với ngươi nói… Ngươi không cần không làm Thành nhi thê tử được không?” Giữ chặt tay Tô Mộ Tịch nắm thật chặt, sợ Tô Mộ Tịch chạy mất.

Nhìn hắn bộ dáng thật đáng yêu, Tô Mộ Tịch nhịn không được dùng tay kia thì nhéo nhéo mặt Hiên Viên Hạo Thành, đáp: “Hảo, Tịch nhi sẽ nghe Hạo Thành nói nha.”

Hiên Viên Hạo Thành cúi đầu, lâu mới nói nói: “Tịch nhi, ta có phải hay không thực vô dụng?”

“Không có, Hạo Thành làm sao có thể vô dụng đâu, vì sao hội nghĩ như vậy?” Tô Mộ Tịch không nghĩ tới hắn sẽ nói như thế, giật mình sửng sốt một chút hỏi.

“Thành nhi chính là vô dụng, vừa mới mẫu hậu mặc dù cùng Thành nhi nói chuyện, nhưng là Thành nhi biết, mẫu hậu chính là đối Thành nhi thất vọng rồi, bởi vì ta không có như hoàng huynh thông minh. Tịch nhi, ngươi có thể hay không cũng đối Thành nhi thất vọng? Ngươi không cần cũng đối Thành nhi thất vọng được không? Thành nhi,… Thành nhi sẽ… cố gắng biến thông minh nha.” Hiên Viên Hạo Thành nói trong mắt có chút hồng hồng, hắn vẫn đều biết hắn không có bằng như vậy hoàng huynh thông minh, cho nên những tiểu bằng hữu khác không cùng hắn chơi. Hiện tại hắn có Tịch nhi, lại sợ Tịch nhi cũng giống những tiểu bằng hữu khác, bởi vì hắn không thông minh liền không thích hắn.

Thì ra Hiên Viên Hạo Thành biết, tuổi còn nhỏ như vậy lại rất mẫn cảm? Trách không được hắn sợ chính mình rời đi.Lúc trước khi tiến cung Tô Mộ Tịch cũng su nghĩ thật lâu. Trong lòng muốn giúp Hiên Viên Hạo Thành sờ sờ đầu hắn: “Tịch nhi sẽ vĩnh viễn không làm Hạo Thành thất vọng, chính Hạo Thành muốn cho mẫu hậu vui vẽ phải không? Tịch nhi có biện pháp nga.”

Nghe xong, Hiên Viên Hạo Thành ánh mắt sáng long lanh nhìn Tô Mộ Tịch vẻ mặt chờ mong: “Thật sự sao? Biện pháp .. biện pháp gì?” Chỉ cần mẫu hậu vui vẻ, hắn làm cái gì đều nguyện ý .

“Chỉ cần…” Tô Mộ Tịch còn chưa nói nói, Hiên Viên Hạo Thành giống như nghe được cái gì, liền bỏ chạy ra đình.

Tô Mộ Tịch vừa thấy, cũng đuổi theo, đuổi tới hắn, thì thấy hắn ôm một con chim nhỏ thấp giọng không biết nói cái gì đó? Đinh mama các nàng tự nhiên cũng theo tới , nhìn thấy Hiên Viên Hạo Thành lại tại vờ ngớ ngẩn , Tống mama lạnh lùng cười cười, này tiểu nha đầu lừa đảo gặp được Hiên Viên Hạo Thành vờ ngớ ngẩn bộ dáng còn có thể đối tốt với hắn được không?

Tô Mộ Tịch ngồi xổm xuống thân, hỏi: “Hạo Thành ngươi làm sao vậy?”

“Tịch nhi, tiểu Linh Nhi bị thương, chúng ta cứu cứu nó được không?” Hiên Viên Hạo Thành đáng thương hề hề nhìn Tô Mộ Tịch, rất sợ nàng cự tuyệt chính mình.

“Tiểu Linh Nhi này là chỉ tiểu chim sơn ca sao?” Tô Mộ Tịch chỉ vào Hiên Viên Hạo Thành trong tay chim sơn ca hỏi.

“Ân, tiểu Linh Nhi mẫu thân đi ra ngoài. Tiểu Linh Nhi tưởng bay đi tìm mẫu thân, nhưng mà bay không nổi, mới rớt xuống mặt đất bị thương.” Hiên Viên Hạo Thành còn thật sự  giải thích cho Tô Mộ Tịch , chỉ sợ Tô Mộ Tịch cảm thấy hắn là ngốc tử.

“Ân, hảo, chúng ta trước bắt nó mang về Thần Hi cung được không?” Tô Mộ Tịch bật cười, tưởng cứu chim nhỏ liền cứu thôi, còn nghĩ cái chuyện xưa làm gì?

“Hảo.” Nghe Tô Mộ Tịch đồng ý khuông mặt nhỏ nhắn lập tức ngẩn lên, Tịch nhi đối với hắn thực tốt, một tay lôi kéo Tô Mộ Tịch, một tay cẩn thận che chở chú chim nhỏ hướng Thần Hi cung đi

Tống mama mở to hai mắt nhìn, chỗ nào lầm sao? Tô Mộ Tịch cư nhiên một chút cũng không có ý tứ cười nhạo. Chuyện này sao có thể như vậy tốt? Dạ hoàng tử còn muốn dùng việc Tô Mộ Tịch ghét bỏ Hiên Viên Hạo Thành, để mượn sức nàng giúp hắn, Tô Mộ Tịch không đối xử Hiên Viên Hạo Thành như ngốc tử, kia nàng như thế nào mà mượn sức Tô Mộ Tịch đây?

Hiên Viên Hạo Thành một hồi tự mình đến đông điện, kiến cho Băng Lan tìm mãnh vải, bất đắc dĩ mất nữa ngày cũng không làm tốt, miệng không ngừng nói: “Tiểu Linh nhi thực xin lỗi, thực xin lỗi….” Tiểu chim sơn ca đáng thương nhìn nhìn hắn, đứa nhỏ này vì sao không có băng bó cho nó tốt nha? Nó đau quá ô ô…

Tô Mộ Tịch từ tây điện lấy một ít dược tốt lắm, tiến đông điện liền nhìn đến Hiên Viên Hạo Thành ôm chim nhỏ nói xin lỗi. Cười đi qua đi, lấy từ tay Hiên Viên Hạo Thành mảnh vải: “Hạo Thành, để ta đến làm đi!” Nói xong, đem một ít thuốc giảm đâu lên mảnh vải, cẩn thận vì tiểu sơn ca băng bó: “Xem, có thể không?”

Hiên Viên Hạo Thành bắt bắt chính mình đầu, vẻ mặt hâm mộ: “Tịch nhi, Tịch nhi hảo thông minh.” Hắn là ngu ngốc, băng bó đã lâu cũng chưa bao hảo.

“Thành nhi cũng thực thông minh nha! Cứu tiểu Linh Nhi, chờ tiểu Linh Nhi thương tốt lắm, chúng ta nếu đưa nó trở về tìm mẫu thân được không?” Gặp Hiên Viên Hạo Thành vẻ mặt bộ dáng nhụt chí , Tô Mộ Tịch ra tiếng chuyển mở lời đề nghị nói.

“Ân, hảo…” Vừa nói xong, chợt nghe gặp tiểu chim sơn ca líu ríu kêu lên. Hiên Viên Hạo Thành cố gắng cúi đầu, một hồi lâu tiểu chim sơn ca không gọi mới ngẩng đầu nói: “Tịch nhi, tiểu Linh Nhi nói nó không đau, làm cho ta thay nó cám ơn ngươi.”

Tô Mộ Tịch há hốc mồm, tình huống gì a, lại là tiểu tử kia tự nghĩ ra được đi! Không đành lòng thấy hắn thất vọng, Tô Mộ Tịch cười nói đáp: “Vậy ngươi giúp ta cùng nó nói, không cần cảm tạ!”

“Ân, hảo.” Nói xong Hiên Viên Hạo Thành lại bị kích động cúi đầu cùng tiểu chim sơn ca lại nói tiếp , một người một chim nói lên nói đến còn rất chuyên tâm, nhìn xem Tô Mộ Tịch không khỏi bật cười .

Đinh mama cuối cùng cũng an tâm, không còn lo lắng Tô Mộ Tịch hội khinh thường Hiên Viên Hạo Thành nữa. Tống mama càng xem sắc mặt càng trầm, chuyện Dạ hoàng tử giao cho nàng ngày càng không có hy vọng. Hoa ngữ há mồm rộng, tiểu thư nhà nàng từ khi nào thì như vậy kiên nhẫn? Xảo Tâm thì nhìn, càng ngày càng cảm thấy tiểu thư không giống như một cái tiểu hài tử mấy ngày trước đây, khẳng định mình nhìn lầm rồi.

Hiên Viên Hạo Dạ trở lại Tử Kim cung liền ngồi yên ở một bên, người duy nhất có thể đến gần hắn chỉ có thể là Vi mama, Vi mama đi đến gần bên Hiên Viên Hạo Dạ, quy củ hành lễ: “Hoàng tử, ngày đang suy nghĩ gì vậy?”

“Mama, ngươi gặp qua Tô Mộ Tịch chưa?” Hiên Viên Hạo Dạ hoàn hồn, có chút bất an hỏi.

“Gặp qua, là một cái tiểu cô nương mà thôi.” Cũng không có gì chỗ đặc biệt, chẳng lẽ… Nghĩ đến một khả năng, lập tức âm thanh lạnh lùng nói: “Hoàng tử, chớ nói là người đối với nàng động tâm nha? Nhớ rỏ lời của (nàng), người không thể đối với bất luận kẻ nào động tâm tư.” Vi mama trên mặt lạnh lùng, nhắc nhở nói.

“Mama người nghĩ đi đâu vậy, ta chỉ cảm thấy Tô Mộ Tịch này thực không đơn giản.” Hiên Viên Hạo Dạ nhíu mày nhớ tới lần đầu tiên gặp Tô Mộ Tịch bộ dáng, tuy rằng nàng cực lực che giấu, nhưng hắn vẫn là phát hiện nàng đối chính mình có chút ý chán ghét. Hắn cùng Tô Mộ Tịch chưa từng có gặp qua, thái độ chán ghét này từ đâu mà đến?

“Nhưng mà chỉ là một tiểu nha đầu thôi, Dạ hoàng tử đối với nàng đừng có động tâm, nhưng chớ quên thân cận nàng, nàng là một quân cờ rất hữu dụng.” Vi mama trên mặt biểu tình bí hiểm. Tô Mộ Tịch cũng không phải chỉ là một quân cờ thôi, nàng còn là một mũi lao nhọn hướng về Lâm Ánh Nguyệt cùng Hiên Viên Hạo Thành.

“Mama, ta đã biết.” Hiên Viên Hạo Dạ còn là có chút lo lắng, tổng cảm thấy mama quá coi thường Tô Mộ Tịch.Hắn phải chú ý nhiều hơn.

“Ân, đã an bài người bên cạnh Lâm Ánh Nguyệt.” Vi mama ngày thường rất ít khi rời đi Tử Kim cung, cho nên sỡ hữu chuyện, đều từ Hiên Viên Hạo Dạ hôm qua nói cho nàng. Mà nàng, an bài hết thảy mọi viện của Hiên Viên Hạo Dạ.

“Vậy là tốt rồi, ngươi hảo hảo đi theo Thôi Thái Phó học tập đi! Nô tỳ trước đi xuống.” Vi mama mặt đầy ý cười, lui xuống. Chỉ cần Lâm Ánh Nguyệt không thể hoài thêm đứa nhỏ nào, sớm hay muộn giang sơn này sẽ là của Hiên Viên Hạo Dạ. chỉ cần Hiên Viên Hạo Dạ làm hoàng đế, như vậy…..( tác giả: mọi người xem sẽ thấy có chút kỳ quái, nhưng tiếp tục đọc sẽ biết…kkk)

Trong chốc lát, Vi mama lại tiến vào: “Dạ hoàng tử, Tô Tam công tử đến đây.” Hoàn toàn quy củ bộ dáng, vừa rồi vô lễ hết thảy giống như đều là giả .

“Làm cho hắn vào đi!”

“Nặc.” Vi mama lui ra ngoài, không bao lâu, Tô Hồng Diệu liền vào được: “Hồng diệu gặp qua Dạ hoàng tử.”

“Hồng Diệu hôm nay như thế nào lại đến Tử Kim cung , ngày thường bổn hoàng tử thỉnh đều thỉnh không đến.” Hiên Viên Hạo Dạ đối Tô Hồng Diệu đến nơi đây, trong lòng đã muốn nắm chắc, nhưng mà vẫn là nhịn không được ra tiếng trêu chọc nói.

“Dạ hoàng tử nói đùa, Hồng Diệu hôm nay đến là có sự muốn nhờ.” Tô Hồng Diệu cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng minh ý đồ đến.

“Cầu cái gì? Nói tới nghe một chút.”

“Thỉnh Dạ hoàng tử mang ta đi gặp muội muội một lát, Hồng Diệu có việc muốn nói với nàng.” Tịch nhi tiến cung cũng mấy ngày , trong nhà mọi người thực lo lắng, bất đắc dĩ hậu cung trọng địa cũng chỉ có hắn có thể tìm cái cớ tiến vào.

“Trực tiếp đi là có thể, làm gì đến cầu ta.” Hiên Viên Hạo Thành nhớ tới Tô Mộ Tịch đối chính mình mặt lạnh, không tự nhủ được muốn làm khó Tô Hồng Diệu một chút.

“Hoàng tử nói giỡn, này hậu cung trọng địa đó là Hồng Diệu sao có thể tùy tiện đi lại , thỉnh hoàng tử hỗ trợ.”

“Cũng thế, ta đồng thời cùng ngươi đi đi!” Thân cận Tô Mộ Tịch, từ hôm nay trở đi đi!.

hết chương 9

chương 8                                                                                                                                                                                                                 Chương 9

Bình luận về bài viết này