TSCNT 55

TRỌNG SINH CHI NGỐC THÊ

Tác giả: Phượng Vân 凤芸

Edit: Uni ta

Chương 55: Gặp Nhau

Khâu Minh Thông coi như trấn định, xem y phục của Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch, liền biết hai người bọn họ thân phận bất phàm, liền ngoan ngoãn kéo Khâu Tiểu Ninh: “Tham kiến thái thượng hoàng, hoàng thái hậu.”

Tô Mộ Tịch đổ không chú ý Khâu Minh Thông, chỉ nhìn chằm chằm người bên cạnh. Hiên Viên Hạo Thành cũng oai đầu xem, hành động của phu thê họ liền dọa đến Khâu Tiểu Ninh, nàng liền trốn phía sau lưng Khâu Minh Thông, nàng chỉ là đối với Tô Thừa tướng vô lễ chút, nàng có thể xin lỗi, quả thật là nàng không tốt, nhưng bọn họ cũng không nên nhìn nàng như vậy chứ!

Không bao lâu, Hiên Viên Hạo Thành bĩu môi trách cứ: “Tịch nhi, ta nhìn không thấy Minh Nguyệt, nhị ca có phải hay không gạt chúng ta.” Thấy mọi người không chú ý mình, Khâu Minh Thông mới minh mục trương đảm mà nhìn Thái Thượng Hoàng. Vừa thấy thật đúng là hoảng sợ, ánh mắt kia…

Khâu Minh Thông nhìn Thái thượng hoàng, như thế nào bộ dáng vừa rồi lại rất giống Ninh nhi, đôi mắt giống nhau như đúc, chẳng những vậy, ánh sáng từ đôi mắt cũng giống, trong suốt sạch sẽ, sáng ngời. Khâu Minh Thông có chút kinh hãi, liền cúi đầu, lúc này đây, hắn quả thật chính mình không có nhìn lầm. Nhưng mà người có đôi mắt giống rất nhiều?

Thanh âm này làm cho Tô Mộ Tịch phục hồi tinh thần lại, nhéo nhéo tay Hiên Viên Hạo Thành, ho nhẹ một tiếng chậm rãi ra tiếng nói: “Khâu phu nhân như thế nào cũng không đi ra hành lễ, ai gia cùng thái thượng hoàng còn đang chờ đây?” Tô Mộ Tịch nói chuyện thanh âm ẩn ẩn có chút phát run, đứa nhỏ này, thật sự sẽ là nữ nhi của nàng sao?

Tô Mộ Tịch trong lời nói làm cho Khâu Tiểu Ninh giật mình, hoàng thái hậu có thể hay không nhận ra nàng chính là người năm đó ở ngoài hoàng thành gặp qua bọn họ? Mặc kệ , nếu hoàng thái hậu nói như vậy, nàng nếu không ra liền quá thất lễ. Áp chế trong lòng khẩn trương, đi đến bên người Khâu Minh Thông, hướng Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch hành lễ: “Thần phụ cấp thái thượng hoàng, thái hậu thỉnh an.” Khâu Tiểu Ninh rũ mắt xuống, thủy chung không dám xem bộ dạng hai người.

Vừa thấy mặt Khâu Tiểu Ninh, Tô Mộ Tịch suýt nữa khóc đi ra. Hiên Viên Hạo Thành đứng ở trước mặt Khâu Tiểu Ninh nhìn nhìn lại chạy về bên người Tô Mộ Tịch lôi kéo tay Tô Mộ Tịch, khẳng định nói: “Tịch nhi, nàng đúng là Minh Nguyệt của chúng ta, nàng chính là Minh Nguyệt của chúng ta.” Nữ nhi của bọn họ, cuối cùng đã trở lại.

Nghe xong lời Hiên Viên Hạo Thành nói, Khâu Minh Thông trong lòng cả kinh, nhìn nhìn Tô Mộ Tịch nhìn nhìn Khâu Tiểu Ninh. Chẳng lẽ, hắn tự nhiên lại cưới được một kim chi ngọc diệp công chúa. Nhưng Minh Nguyệt công chúa không phải lúc nhỏ liền chết non sao? Việc này, Khâu Minh Thông chỉ dám ở trong lòng nghĩ, không dám nói ra khỏi miệng.

Khâu Tiểu Ninh nghe nói như thế cũng có chút kỳ quái, ngẩng đầu vừa thấy, bộ dạng của Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch liền tiến vào trong mắt nàng. Nhất thời, nàng chỉ có thể ngơ ngác đứng ở tại chổ? Vì sao? Nàng có loại cảm giác này, cảm giác rất quen thuộc? Mà nàng, vì sao có chút giống Hoàng thái hậu.

“Minh… Minh Nguyệt…” Tô Mộ Tịch không dễ dàng gì mới tìm được thanh âm của chính mình. Bước lên phía trước, giữ chặt Khâu Tiểu Ninh đem nàng ôm vào trong lòng, khóc rống lên, nữ nhi của nàng, rời đi đã mười tám năm. Hiên Viên Hạo Thành tay chân luống cuống, nhưng hắn thật vui vẻ, Minh Nguyệt của hắn và Tịch nhi đã trở lại.

Khâu Tiểu Ninh ngơ ngác bị Tô Mộ Tịch ôm, nàng nghe được hoàng thái hậu kêu Minh Nguyệt. Minh Nguyệt, là hai chử ẩn hiện ra trên ngọc bội, hai chữ cùng thân thế của nàng có liên quan. Đột nhiên, nàng hiểu được cái gì, lấy lại tinh thần, còn chưa kịp làm gì, người liền choáng váng, ngã xuống trong lòng Tô Mộ Tịch.

Cái này, đem mọi người xung quanh đều sợ ngây người. Tô Mộ Tịch lại sợ tới mức không nhẹ, vội vàng kêu thái y. Thấy Khâu Tiểu Ninh té xỉu, Khâu Minh Thông liền xông lên ôm nàng vào trong lòng: “Ninh nhi, Ninh nhi…”

“Mau, mau, đem Minh Nguyệt ôm đến Minh Nguyệt cung đi.” Hiên Viên Hạo Thành lôi kéo y phục Khâu Minh Thông, hướng Minh Nguyệt cung nội điện. Bên cạnh những quan viên kia muốn tiếng lên nói chuyện này không hợp quy củ, bởi vì ấn theo tổ chế Hiên Viên hoàng triều, chính nội điện chỉ có người Hoàng thất mới có khả năng sử dụng, mà thê tử của Khâu Minh Thông ngay cả cáo mệnh đều không có, sao có thể.

Bất quá vận khí của hắn cũng tính là tốt, được một cái lão đại thần kéo lại. Hôm nay Khâu phu nhân này, tám phần là năm đó lưu lạc dân gian Minh Nguyệt công chúa, là muội muội song bào thai với Hoàng thượng, nữ nhi duy nhất của Hoàng Thái hậu.

Trong điện Minh Nguyệt cung, người đều bị ngăn ở bên ngoài, chỉ có mấy cái thái y, còn có đám người Khâu Minh Thông cùng Hiên Viên Hạo Thành. Vài vị thái y cùng xem quá mạch, đứng ở Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch trước mặt trả lời: “Thái thượng hoàng, thái hậu, vị  phu nhân này có thai hơn một tháng, mới vừa rồi bị kích thích mới có thể té xỉu. Thần sẽ khai thuốc dưỡng thai, uống vào liền vô sự.” Gặp quỷ, bọn họ còn tưởng rằng Thái thượng hoàng hoặc Thái hậu bị thương. Phải biết là phu nhân của thần tử, một người đi là đủ rồi. Bất quá những thái y này ngốc ở trong cung đã lâu, sớm đã thành tinh, trên mặt một chút cũng không hiện.

Nghe vậy, mọi người thế này mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ có Khâu Minh Thông ngây ngốc, hắn phải làm cha ? Hắn Khâu Minh Thông sắp làm cha, nếu bên cạnh không phải có nhiều người ở như vậy, hắn thật sự rất muốn nhảy dựng lên.

Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành sợ run một chút, Tô Mộ Tịch lấy lại tinh thần vội hỏi: “Thái y, nhanh đi viết phương thuốc.” Minh Nguyệt, có thai, nhìn nhìn Khâu Minh Thông đứng bên giường vui sướng. Nàng nghe nhị ca, tam tẩu cùng Minh Nhật đều nói về người này, không biết, Minh Nguyệt gả cho hắn là chuyện gì xảy ra. Xem ra, nàng phải cho ám vệ hảo hảo điều tra. Minh Nguyệt của nàng mấy năm nay sống như thế nào.

Hiên Viên Hạo Thành nhìn Khâu Tiểu Ninh ngủ trên giường, nhẹ nhàng ra tiếng: “Tịch nhi, Minh Nguyệt bộ dạng giống như nàng.” Lúc này, Hiên Viên Hạo Thành ước gì đem tất cả vật sở hữu đều chuyển đến trước mặt nữ nhi, nhưng hắn biết chính hắn thời điểm này không thể làm bậy. Hết thảy đều chờ Minh Nguyệt tỉnh lại đã.

Thái y khai xong phương thuốc cầm lại đây, Tô Mộ Tịch liền giao cho Hán Ngữ đang đứng phía sau: “Hán ngữ, thuốc này ngươi tự mình hầm.”

“Tiểu thư, nô tỳ bây giờ đi liền.” Lúc này, đừng nói hầm dược. Sai nàng nấu cháo nàng đều nguyện ý. Minh Nguyệt công chúa đã trở lại, trong lòng tiểu thư cũng sẽ không lại vướng bận .

“Thái y, nàng khi nào thì hội tỉnh lại?” Tô Mộ Tịch có chút lo lắng, thân mình nữ nhi sợ là có chút yếu.

“Thái hậu yên tâm, một lát vị phu nhân này sẽ tỉnh lại.” Xem Thái hậu đối với vị phu nhân này có chút để ý, Thái y cũng nhanh chống lấy thuốc, không dám có một chút khinh thị.

“Hảo, các ngươi đều lui ra đi! Hoa Ngọc, nhanh đến ngự thư phòng gọi Minh Nhật bảo hắn buông chuyện trong tay liền đên Minh Nguyệt Cung.” Tô Mộ Tịch cố gắng áp chế trong lòng kích động, muốn cho cảm xúc của chính mình có thể bình tĩnh chút. Nàng thật sự thật là cao hứng, đánh mất rốt cục tìm được, nữ nhi của nàng thật sự đã trở lại, đã trở lại, Quốc sư gia gia quả nhiên không có lừa bọn họ.

Bên cạnh Tô Thanh Hiệp còn có chút thần trí, hài tử này mặc dù giống Tịch Nhi cùng Hạo Thành, nhưng phía trước chưa hỏi rõ ràng, hạ chỉ chiêu cáo thiên hạ thật sự không ổn. Nếu về sau xuất hiện biến cố gì, trong lòng mọi người đều không thoải mái. Thế này mới ra tiếng nói: “Tịch nhi, trước khi để cho Hoàng thượng hạ chỉ, hỏi rõ ràng trước.” Không phải hắn dội nước lã, mà huyết thống hoàng thất, không thể không thận trọng. Nếu thật sự không phải. mà Tịch nhi cùng Thành nhi thích thu nàng làm nghĩ nữ cũng được.

“Cha, vì sao? Con xác định nàng chính là nữ nhi của mình.” Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch giống như hẹn trước cùng nhau nói.

“Tịch nhi, nghe cha.” Tô Hoàng Diệu cũng tiến lên ra tiếng, đổ không phải hắn không tin Khâu phu nhân không phải thân sinh nữ nhi của Tịch Nhi. Mà là nghĩ, chỉ cần chứng thật thân phận Khâu phu nhân, liền có thể quang minh chính đại cấp nàng nên có tôn vinh cùng thân phận, đến lúc đó, người trong thiên hạ không ai dám phản đối một chữ.

“Này…” Tô Mộ Tịch có chút chần chờ, nàng không muốn Minh Nguyệt nghĩ, nàng làm nương ngay cả thân sinh nữ nhi của chính mình cũng nhận thức không ra. Hơn nữa, nàng thật sự xác nhận, trên giường nằm chính là Minh Nguyệt của nàng.

Đang ở thời điểm Tô Mộ Tịch do dự, Hiên Viên Minh Nhật chạy đến. Trước cấp Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch thỉnh an, mọi người liền thỉnh an hắn, Hiên Viên Minh Nhật đem bọn họ kéo lên: “Ngoại công, đều là người một nhà, không cần đa lễ.” Thế này mới quay đầu nói: “Nương, phát sinh chuyện gì sao?” Vì sao Minh Thông cũng ở trong này?

“Minh Nhật, con xem.” Tô Mộ Tịch đưa hắn kéo đến bên giường, nhẹ nhàng nói.

Hiên Viên Minh Nhật cúi đầu, nhìn khuôn mặt cùng hắn có chút tương tự. Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng yên lặng đến kinh ngạc, ngay cả tiếng hít thở đều nghe không được. Một hồi lâu, Hiên Viên Minh Nhật mới ra tiếng nói: “Nương, nàng, là muội muội.” Trong lòng dao động rõ ràng nói cho hắn, nữ tử này, nhất định là muội muội của hắn.

“Ân, phải.” Tô Mộ Tịch che miệng, cố gắng không cho chính mình khóc đi ra, Minh Văn cùng Minh Võ có thể cùng nhau lớn lên, mà Minh Nhật cùng Minh Nguyệt lại bởi vì nàng mà không thể cùng một chỗ lớn lên.

“Con lập tức hạ chỉ, chiêu cáo thiên hạ. Minh Thông, muội muội ta cùng ngươi?” muội muội của, hắn tất nhiên đem những đồ tốt nhất trong thiên hạ đưa đến nàng trước mắt, làm cho nàng đời này không lo. Mà hắn vừa mới tiến đến liền nghe nói qua, người té xỉu là Khâu phu nhân.

“Hoàng thượng, việc này vi thần sau lại cùng ngươi nói, về thân thế của Ninh nhi, thần có lời muốn nói.” Bọn họ cái gì cũng chưa làm, liền định ra thân phận của Ninh nhi, quả thật không ổn, Tô lão thừa tướng nói có đạo lý.

Hiên Viên Minh Nhật nghĩ nghĩ, liền ứng hạ: “Khanh nói đi.” Hắn tin tưởng, vô luận Khâu Minh Thông nói cái gì, trong miệng y Ninh nhi tất nhiên là muội muội Hiên Viên Minh Nhật hắn không thể nghi ngờ.

“Ninh nhi nàng là nương thần lúc trước ôm trở về, về phần từ nơi nào bà như thế nào, thần cũng không rõ lắm. Nhưng trên cánh tay của Ninh nhi, có một vết bớt màu đỏ nguyệt nha, trên người nàng còn có một khối ngọc bội, là lúc chúng ta thành hôn, phụ thân thần giao lại cho nàng, nói là nằm trong tả lót năm đó của nàng. Đúng rồi, ngọc bội kia nếu đối chiếu với ánh sáng, sẽ xuất hiện hai chữ Minh Nguyệt. Thần biết đến, chính là những thứ đó.” Ninh nhi có phải hay không công chúa, hắn cũng không cần. Chính là, Ninh nhi nếu thật sự có thể tìm được thân sinh phụ mẫu, nàng tất nhiên sẽ thực vui vẻ .

Khâu Minh Thông nói xong, lại là trầm mặc. Yên lặng trong chốc lát, Hiên Viên Minh Nhật xuất ra một khối ngọc bội, phóng tới trước mặt Khâu Minh Thông: “Khối ngọc bội kia, có phải hình dạng thế này? Chính là trên mặt khắc là phượng hoàng.” Mà hắn, là một con rồng.

“Đúng vậy.” Xem ra, Ninh nhi khẳng định là muội muội của Hoàng Thượng , mà hắn, thật sự cưới một vị công chúa.

Tô Mộ Tịch ngồi vào bên giường, kéo lấy tay Khâu Tiểu Ninh yên lặng rơi lệ, quả nhiên là nữ nhi của nàng, nàng biết chính mình sẽ không nhận sai. Hiên Viên Hạo Thành vì Tô Mộ Tịch lau khô lệ trên mặt: “Tịch nhi, Minh Nguyệt đã trở lại, chúng ta nên cao hứng, đừng khóc…”

“Ân, nên cao hứng…” Tô Mộ Tịch gật gật đầu, đúng vậy, nên cao hứng .

Minh Thông, phụ mẫu khanh đối với muội muội có được không?” Hiên Viên Minh Nhật nói một câu, một phòng đầy nhân nhất tề nhìn về phía Khâu Minh Thông. Coi như hắn nếu dám nói không tốt, tập thể liền tấu hắn.

Cha đối Ninh nhi là không cần phải nói, nhưng mà nương… Nghĩ nghĩ, Khâu Minh Thông mở miệng nói: “Chờ Ninh nhi tỉnh lại, từ chính nàng nói đi!” Tin tưởng việc này Hoàng thượng muốn tra, cũng không phải là việc gì khó.

Hiên Viên Minh Nhật nhíu nhíu mày, xem biểu tình của Khâu Minh Thông liền biết nhất định có cái gì ẩn tình, hy vọng bọn họ không có làm cho muội muội hắn khổ sở, bằng không cho dù đã cứu muội muội, hắn cũng sẽ làm cho bọn họ khổ sở mấy ngày. Người Hiên Viên gia, bao che khuyết điểm là đệ nhất. Đương nhiên, cũng là có ân tất báo.

Bình luận về bài viết này