TSCNPQ 24

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân.

Chương 24: Khó Sinh.

edit: Uni ta

Thời gian cứ trôi qua, Tô Mộ Tịch cố ý vô tình sửa lại rất nhiều thói quen ngày thường của chính mình. Xảo diệu tránh thoát Tống ma ma tính kế, thời gian bất tri bất giác đi qua, Hoàng Hậu mang thai đã được gần mười tháng.

Hiên Viên Hạo Dạ mắt thấy Hoàng Hậu nương nương bụng càng lúc càng lớn, mà hắn một chút kế sách cũng không có. Thông qua Tống ma ma từ nơi Tô Mộ Tịch xuống tay cũng không thực hiện được, trong lòng không biết bao nhiêu là nóng nảy. Hiên Viên Hạo Dạ chỉ phải ở trong lòng âm thầm cầu nguyện, Lâm Ánh Nguyệt sẽ không sinh hạ nam hài, bằng không hắn nên làm cái gì bây giờ?

Tô Mộ Tịch cũng âm thầm cầu nguyện, Hoàng Hậu nương nương nhất định phải sinh hạ nam hài, như vậy Hiên Viên Hạo Dạ sẽ không thể đi lên ngôi vị hoàng đế, Hạo Thành cũng là có thể vĩnh viễn bình an. Mặc kệ người nào, loại nào tâm tư, đứa nhỏ phải sinh ra.

Tháng chín, không khí cuối thu khoan khái, Hoàng thượng vừa nghe được các nơi truyền đến tin tức thu hoạch đều bội mùa, tại Long Tường cung xiêm áo gia yến. Ca múa vừa mới bắt đầu, liền thấy Vận nhiễm thần sắc vội vàng chạy đến bên tai Quý công công nói. Quý công công biến sắc, liền chạy đến bên cạnh hoàng đế: “Hoàng Thượng, nương nương sắp sinh, hiện tại đang ở nội điện kêu ngài, Hoàng thượng, ngài xem này….”

Hiên Viên Vinh Hi tay run lên một chút, lập tức buông chén rượu trong tay, bước nhanh hướng nội điện đi đến. Tô Mộ Tịch ngồi ở cách đó không xa rõ ràng nhìn hết thẩy thần sắc mọi người, đánh giá Hoàng Hậu nương nương khẳng định là sắp sinh, vội vàng lôi kéo Hiên Viên Hạo Thành đi theo.

Hoàng Thượng vừa đi, Trưởng công chúa cùng Đỗ Chính Tông cũng lôi kéo Hiên Viên Hạo Dạ đi theo. Thấy mọi người đều đi hết, Hiên Viên Vinh Hiên mới cùng vương phi của mình chậm rì rì hướng nội điện đi…

Nội điện Long Trường cung, Hoàng Hậu nương nương thống khổ, thanh âm la to khổ sở truyền đến, cung nữ bưng một thao nướng ấm đi vào, đổi thành một thao máu loãng mang ra. Máu ra cũng nhiều lắm, một đám người nhìn thấy đều gợn người.

Không bao lâu, hai cái bà mụ liền đi ra quỳ gối trước mặt Hiên Viên Vinh Hi: “Hoàng Thượng, nương nương… Nương nương nàng…” Nương nương gần nửa ngày, không thể nói ra, cuối cùng mới dám không sợ chết hỏi: “Hoàng Thượng, bọn nô tỳ đã hết sức, thỉnh Hoàng Thượng ý bảo, bảo nương nương vẫn là bảo hoàng tử?”

Lời này, làm cho mọi người tâm thần chấn động. Hiên Viên Vinh Hi giật mình, vô lực lui vài bước, Quý công công bước lên phía trước đưa tay đở lấy, lo lắng: “Hoàng Thượng, ngài ổn định, nương nương còn chờ ngài.” Làm sao có thể xuất hiện như vậy chuyện, nương nương thật vất vả mới mang thai.

Hiên vương phi nghe xong lời này, cũng hoảng sợ, nàng ngày thường giúp Hoàng Hậu bắt mạch hết thảy đều bình thường. Đứng dậy đi vào nội điện, vì Lâm Ánh Nguyệt xem bắt mạch, quả thật huyết khí không đủ, khẳng định lý do mấy ngày nay không dùng dược.

Hiên Viên Vinh Hi thật vất vả ổn định tâm thần trầm giọng hỏi: “Đứa nhỏ rõ ràng đã muốn đủ tháng, Hoàng Hậu vì sao còn có thể khó sinh? Do các ngươi, bọn nô tài này không quan tâm, hôm nay Hoàng Hậu cùng hoàng tử nếu có nữa điểm sơ xuất, trẫm cho các ngươi toàn bộ chôn cùng.”

“Hoàng Thượng, trách không được các nàng, là Hoàng Hậu nương nương khí huyết không đủ, Hoàng Thượng vẫn là sớm quyết đoán tốt hơn.” Hiên vương phi từ trong điện đi ra, thản nhiên nói.

Bà mụ bị thanh âm Hiên Viên Vinh Hi sợ tới mức cả người phát run, Hiên vương phi xuất hiện như cứu tinh, cứu được hai người liền liều mạng gật đầu. Đứa nhỏ còn đang ở bên trong, Hoàng Hậu nương nương lại ngay lúc này hôn mê bất tỉnh, tình huống như vậy các nàng chỉ có thể cứu sống một cái.

Hiên Viên Vinh Hi thấy Hiên vương phi cũng nói như thế, khó khăn thở dốc, kiên định nói: “Bảo —— hoàng —— hậu ——”

Hiên Viên Hạo Thành thấy máu sợ tới mức giật mình, Mẫu Hậu khí huyết không đủ, sẽ như thế nào? Có phải hay không đệ đệ, muội muội nghịch ngợm không chịu ra, Mẫu Hậu mới có thể khí huyết không đủ? Một hồi lâu lấy lại tinh thần, liền muốn hướng nội điện chạy vào : “Mẫu Hậu… Mẫu Hậu, Thành nhi ở đây… Người không phải sợ, Thành nhi đi vào cùng Mẫu Hậu và đệ đệ muội muội… Làm cho đệ đệ muội muội đi ra… Không thể nghịch ngợm … Mẫu Hậu… Ô ô…”

Tô Mộ Tịch cũng bị lời nói của  hai bà mụ cùng Hiên vương phi  dọa đến, khó sinh? Hài tử đã muốn đủ tháng cũng không có thể bình an sinh ra, thật là như vậy sao? Hôm nay, vừa vặn là ngày Hoàng Hậu kiếp trước khó sinh. Tô Mộ Tịch bị Hiên Viên Hạo Thành tiếng khóc kéo hoàn hồn, vội kéo Hiên Viên Hạo Thành lại: “Hạo Thành, đừng gấp, Hoàng Hậu nương nương sẽ không có việc gì” Tô Mộ Tịch nhìn chính mình tay đang bắt lấy tay Hạo thành, trong lòng cũng không nghĩ nổi chủ ý nào, nếu đứa nhỏ thật sự đã không có, có phải hay không những chuyện phát sinh ở kiếp trước sẽ xảy ra hết thảy? Thu hồi tâm thần, nàng thật sự không dám nghĩ nhiều.

“Không cần… Thành nhi muốn Mẫu Hậu… Thành nhi muốn vào  bên trong đi bồi Mẫu Hậu… Tịch nhi cùng Thành nhi cùng đi… Ô ô… Mẫu Hậu… Mẫu Hậu… Ô ô…” Hiên Viên Hạo Thành nhìn cung nữ lại bưng nước đi ra, lôi kéo Tô Mộ Tịch muốn tiến vào nội điện, cung nữ canh cửa cung điện ngăn cản: “Thành hoàng tử, ngài hiện tại không thể vào.”

Hiên Viên Hạo Thành vừa nghe, thanh âm khóc càng lớn hơn nữa, Mẫu Hậu vì sao ra nhiều máu như vậy? Nhất định Mẫu Hậu sinh bệnh rất nặng rất nặng, Phụ Hoàng  vì sao nói bảo Mẫu Hậu? Có phải hay không đệ đệ muội muội cũng sinh bệnh, bọn họ vì sao muốn sinh bệnh? Thành nhi giúp bọn họ hết sinh bệnh đi: “Mẫu Hậu… Ô ô… Thành nhi ở trong này… Mẫu Hậu…”

“Hạo Thành, Hoàng Hậu nương nương sẽ không có việc gì, ngươi trước đừng khóc trước đừng khóc…” Tô Mộ Tịch nói nói, Hiên Viên Hạo Thành căn bản là nghe không vào.

Lâm Ánh Nguyệt mơ mơ màng màng, nghe đến Thành nhi đang khóc, tâm giống như bị người khác hung hăng đâm vào, Thành nhi như thế nào lại khóc? Có phải hay không Hiên Viên Hạo Dạ lại khi dễ hắn, có phải hay không người khác lại bảo hắn là ngốc tử…. Đầu mông lung, nàng giống như nhìn đến Hiên Viên Hạo Dạ đăng cơ làm hoàng đế. Nàng giống như ở Từ Ninh cung, Từ Ninh cung thật lớn đang cháy, thân thể của nàng đều bị lửa vây quanh.

Cảnh tượng lại thay đổi, Hiên Viên Hạo Dạ ngồi ở ngôi vị hoàng đế, Thành nhi quỳ gối trong đại điện. Hiên Viên Hạo Dạ nói Thành nhi đối với hắn bất kính, phạt Thành nhi làm thứ dân. Cảnh tượng giống như lại thay đổi, Thành nhi ôm bài vị chính mình cùng Tịch nhi ở trên đường cái thành ăn mày, đi tới đâu đều bị người đánh đập, còn gọi hắn là ngốc tử.

Thân mình không ngừng thống khổ vặn vẹo, không thể, nàng không muốn… Thành nhi là đứa nhỏ nàng hao hết ngàn tâm vạn khổ sinh hạ, đứa nhỏ duy nhất của mình cùng Vinh Hi. Nàng không muốn Thành nhi bị thương tổn bởi bất luận kẻ nào, không muốn…

Hiên Viên Hạo Thành tiếng khóc vang dội bi thống, Lâm Ánh Nguyệt tỉnh lại, chậm rãi mở mắt. Cảm giác được hạ thân làm cho nàng thật đau đớn muốn chết, nàng mới nhớ lại trong người mình còn có đứa nhỏ. Hai tay nắm chặt đầu gối, liều mạng cắn chặt răng nanh: “A…A… Hoàng Thượng… Thành nhi…” Nàng nhất định phải bình an sinh hạ đứa nhỏ này, nhất định phải… Nếu là nam hài, hắn là có thể thủ hộ nàng cùng ca ca .

Bà mụ thấy Hoàng Hậu nương nương tỉnh lại, nhẹ nhàng thở ra nói: “Hoàng Hậu nương nương, thỉnh ngài dùng sức hít vào… Hít vào… Đúng… Lại đến hơi thở… Hơi thở…”

Hiên Viên Vinh Hi nghe được Lâm Ánh Nguyệt thanh âm, nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần Nguyệt nhi không có việc gì là tốt rồi. Lập tức lại nồng đậm sầu não, mấy ngày trước đây hắn rõ ràng còn có thể cảm giác được đứa nhỏ đá hắn, hiện tại lại… Có lẽ, đứa nhỏ này với bọn họ không có duyên phận đi!

Hiên Viên Hạo Thành nghe được thanh âm Mẫu Hậu thống khổ, gấp đến độ hai chân không ngừng đạp cung nữ đang che ở phía trước  hắn: “Mẫu Hậu… Ô ô… Mẫu Hậu… Có đau hay không… Thành nhi đi vào cùng người… Ô ô…”

Tô Mộ Tịch giữ chặt Hiên Viên Hạo Thành, sợ hãi còn nhiều hơn, sợ kiếp trước mọi chuyện đều tái diễn. Hiên Viên Hạo Dạ ngồi lên ngôi vị hoàng đế, không có khả năng dung hạ bọn họ, xem ra chỉ có thể chính nàng trở nên càng mạnh mới được.

Trưởng công chúa, Đỗ Chính Tông còn có Hiên Viên Hạo Dạ ba người tại một bên lẳng lặng nhìn, Lâm Ánh Nguyệt tỉnh lại. Như vậy, đứa nhỏ khẳng định đã không còn, vì sao các ma ma cùng cung nữ còn không ra thông báo. Thật tốt quá, Lâm Ánh Nguyệt mang thai mười tháng lại như thế nào, đứa nhỏ còn không phải không có sao.

“Oa oa… Oa oa…” Bên trong, tiếng khóc như tiếng sấm rơi vào lỗ tai mổi người ở ngoài điện. Hiên Viên Vinh Hi chấn động, đứa nhỏ, không phải đã không còn sao? Hiện tại vì sao còn có thể khóc?

Hiên Viên Hạo Thành nghe được oa oa tiếng khóc, tự mình ngừng khóc, ngây ngốc hỏi Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, có phải hay không đệ đệ muội muội đang khóc đi?” Đệ đệ muội muội đi ra, bọn họ đều không có sinh bệnh sao?

Tô Mộ Tịch cũng ức chế không được kích động, lôi kéo Hiên Viên Hạo Thành dùng sức gật gật đầu: “Ân, Thành nhi đệ đệ muội muội đang khóc, đệ đệ muội muội đang khóc.” Không giống, không giống cùng kiếp trước, không giống với, đứa nhỏ bình an sinh ra không có gặp chuyện không may…

Hiên Viên Hạo Dạ cùng Trưởng công chúa mọi người đều thay đổi sắc mặt, không phải khó sinh sao? Vì sao còn nghe được đứa nhỏ âm thanh, chẳng lẽ Hoàng Hậu đã chết? Rất nhanh, bọn họ mộng đẹp đã bị đánh vỡ.

Bà mụ ôm đứa trẻ mới sinh đến Hiên Viên Vinh Hi trước mặt quỳ xuống, vui mừng nói: “Nô tỳ chúc mừng Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương bình an sinh hạ công chúa, mẫu tử đều bình an.”

Hiên Viên Vinh Hi tay hơi hơi phát run tiếp nhận đứa nhỏ, nhìn trong chốc lát cao hứng ra tiếng: “Long Tường cung cao thấp thưởng nửa năm bổng lộc, Hoàng Hậu bên người thưởng một năm bổng lộc.”

 Lập tức Hiên Viên Vinh Hi lôi kéo đứng ở bên cạnh ngây ngô cười Hiên Viên Hạo Thành nói nhỏ: “Thành nhi Tịch nhi, cùng nhau đi vào, chúng ta cùng đi gặp Mẫu Hậu các con.”

Trưởng công chúa lăng lăng đứng ở một bên, lập tức cười mở, an bài hết thảy kế hoạch đều không dùng được. Con gái, Hiên Viên hoàng triều chưa bao giờ có tiền lệ nữ tử lên kế vị, sinh cùng không sinh cũng giống nhau, ha ha…

Bên ngoài cung nữ đều nhìn chằm chằm nàng, Trưởng công chúa thu liễm tươi cười lôi kéo Đỗ Chính Tông cùng nhau theo đi vào.

Nội điện, Lâm Ánh Nguyệt sinh hạ đứa nhỏ đã không còn sức, biết mình sinh hạ là công chúa cũng có chút thất vọng. Nhưng mà cũng chỉ thất vọng một chút mà thôi, có thể lại một lần nữa sinh hạ đứa nhỏ cho Vinh Hi nàng đã cảm thấy rất mãn nguyện.

 Hiên Viên Vinh Hi đem nữ nhi ôm đến trước mặt Lâm Ánh Nguyệt: “Nguyệt Nhi, này là của chúng ta nữ nhi, thật xinh đẹp….” Rỏ ràng đứa nhỏ vẫn còn nhiều nếp nhăn, nhưng trong mắt Hiên Viên Vinh Hi chính là xinh đẹp nhất.

Hiên Viên Hạo Thành biết Mẫu Hậu không có việc gì, cũng không chịu ngồi yên, chạy đến nhìn nhìn nhà mình muội muội, quay đầu nói cùng Tô Mộ Tịch: “Thành nhi muội muội, Tịch nhi bộ dạng thật đẹp nha…!” Nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ kiêu ngạo.

“Ân, rất xinh đẹp.” Tô Mộ Tịch bị Hiên Viên Hạo Thành vẻ mặt đáng yêu làm tươi cười, quên trong lòng tiếc hận. Sinh hạ được đã là may mắn, không phải là nam hài nhưng cũng là thân nhân của Hạo Thành.

Hiên Viên Hạo Dạ đứng ở một bên lạnh lùng nhìn, vì sao Hoàng Hậu sinh rõ ràng là nữ nhi Phụ Hoàng  một chút cũng không có mất hứng? Nhìn đứa trẻ bên trong tã lót, nữ hài tử, làm sao có thể kế vị, không thể, nhẹ nhàng thở ra.

Lâm Ánh Nguyệt nhìn mọi người vây quanh, mệt mỏi nên nhắm hai mắt lại. Hiên Viên Vinh Hi quýnh lên hỏi: “Thái y, mau nhìn xem Hoàng Hậu có sao không.”

Thái y bình tĩnh tiến lên: “Hoàng Thượng đừng vội, nương nương chính là mệt mỏi. Chính là…” Suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là đáp: “Chính là nương nương lần này sinh sản đổ máu quá nhiều, nương nương vốn thân mình suy yếu, về sau sợ là lại không thể hoài thai.”

Nghe xong lời này, Hiên Viên Vinh Hi không nhiều lắm thất vọng, có thể có một nữ nhi đã là vạn hạnh: “Không ngại, nương nương vô sự là tốt rồi, phân phó đi xuống, Thái Y Viện phải điều trị cho Hoàng Hậu thân mình thật tốt mới thôi.”

⇒Chương 25

Bình luận về bài viết này