TSCNPQ 82

Chương 82: Bắt đầu kế hoạch.

edit Uni

Đỗ Chính Liên bên này cũng không thể tĩnh, tin tức Hiên Viên Vinh Hi bệnh nặng vẫn không truyền ra. Cho dù Đỗ Chính Liên dùng phương pháp gì bức Đỗ Chính Tông, Đỗ Chính Tông đều kiên trì tin tức Hiên Viên Vinh Hi bênh nặng truyền ra hắn mới có thể dụng binh. Binh phù nằm trong tay Đỗ Chính Tông, hắn không chịu xuất binh, Đỗ Chính Liên cũng chỉ có thể âm thầm tức giận.

Tô Mộ Tịch kế hoạch đã an bày thỏa đáng, lập tức đi đến Long Tường cung bàn luận cùng Hiên Viên Vinh Hi, Hiên Viên Vinh Hi nghe xong liền bắt đầu ha ha phá cười lên, cười một hồi lâu Hiên Viên Vinh Hi mới ngừng lại được nói: “Diệu, Tịch nhi nghĩ đến biện pháp này thực kỳ… thần kỳ. Nếu vận dụng thích đáng, chúng ta không hao tổn một người nào liền có thể bắt đám người Đỗ Chính Tông, con cứ việc đi làm, trẫm sẽ không hỏi đến.” Tuy rằng thủ đọa này không tính là quang minh lỗi lạc, nhưng tuyệt đối là đơn giản nhất, phương pháp lưu loát nhất.

“Tạ Phụ hoàng khích lệ, kia Tịch nhi hiện tại để cho Quý công công bên ngoài tuyên bố tin tức phụ hoàng bệnh nặng, còn mong phụ hoàng thông cảm. Kế hoạch bắt đầu thực hành, thời gian để càng lâu đối với chúng ta càng bất lợi.” Tô Mộ Tịch cười nhẹ, nàng nghĩ biện pháp mặc dù không tính là quang minh chính đại, nhưng đối phó với hạng người gà chó cũng không bằng, dùng loại phương pháp này là thích hơp nhất.

Uni: Mong biết được cái phương pháp thần kỳ không này quá…

“Trẫm biết, con yên tâm đi làm đi! Trẫm chờ tin tức tốt của con.” Hắn quả nhiên không nhìn lầm người, hiện tại xem ra, phía trước lão quốc sư làm chuyện, tuyệt đối đều có mục đích. Hiện tại hắn thật muốn nhìn, biện pháp xảo trá tai quái như thế, bọn người Đỗ Chính liên như thế nào phá giải. Tịch nhi kế hoạch cùng hắn kế hoạch bảo thủ không chịu thay đổi hoàn toàn khác nhau, như thế nào phá giải. Đỗ Chính Liên cùng Đỗ Chính Tông tuyệt đối không thể tưởng tượng được.

“Tịch nhi đã biết.” Tô Mộ Tịch rời khỏi Long Tường cung khi, thở phào nhẹ nhỏm, nàng vẫn lo lắng Hoàng Thượng đối với kế hoạch của nàng không đồng ý, hiện tại xem ra là nàng lo quá nhiều.

Tô Mộ Tịch rời đi Long Tường cung không bao lâu, Quý công công liền triệu tập các vương công đại thần, nhắn tin tức Hoàng Thượng bệnh tình nguy kịch. Hoàng Hậu nương nương từ Long Tường cung đi ra, sắc mặt tái nhợt nhìn bộ dáng nhu nhược không nên ra ngoài, càng bởi vì quá độ lo lắng bệnh tình Hoàng Thượng nên hôn mê bất tỉnh, đã ‘Té xỉu’ vài lần. Chúng thần đều tiến lên khuyên bảo, nhưng Hoàng hậu vẫn là sầu lo quá độ lại ‘Té xỉu’, bị di dời trở về nội điện Long Tường cung.

Hiên Viên Hạo Dạ cùng Đỗ Chính Tông nghe được tin tức này, trong lòng kích động, bọn họ đợi lâu như vậy rốt cục có thể hành động. Có lẽ là rất kích động hai người căn bản không phát hiện hoàng hậu nương nương giống như đang diễn trò, cũng vì Hoàng hậu nương nương diễn quá tốt nên hai người không thể nhìn ra. Hoàng hậu nương nượng được Quý công công dìu vào nội điện, liền đứng thẳng thân mình mở ra ánh mắt làm sao còn bộ dáng có bệnh sắc mặt tái nhợt trước nữa, hướng Hiên Viên Vinh Hi cười cười: “Hoàng Thượng, Thần thiếp hoàn thành nhiệm vụ.” Hai người nhìn nhau liền cười.

Hoàng Thượng bệnh tình nguy kịch tin tức vừa truyền ra, trong lúc nhất thời, trong cung sóng ngầm bắt đầu khởi động.

Biên quan,

Quân đội Mạc quốc không tiến công, Hiên Viên Hạo Thành cũng không có hành động khác. Chính là làm cho binh lính chuẩn bị càng nhiều tảng đá cùng các loại gà, trong quân tướng sĩ đối với chỉ huy cuẩ Hiên Viên Hạo Thành đã có nghị luận phê bình kính đáo. Chẳng qua, bởi vì Hiên Viên Hạo Thành là hoàng tử nên không ai dám đảm đương trước mặt nói Hiên Viên Hạo Thành.

Tô Hồng Diệp đem tướng sĩ dị nghị nhắn đến Hiên Viên Hạo Thành, hắn biết rõ Tướng sĩ đối với Hạo Thành bất mãn nếu không giải quyết, sớm hay muộn xảy ra đại sự, trên chiến trường kiên kị nhất là lòng người bất hòa. Nghe xong lời Tô Hồng Diệp nói, Hiên Viên Hạo Thành cười nhẹ: “Tạ Đại ca, chuyện này đệ sẽ xử lý. Nhưng thật ra Lí Lão Tướng Quân, đệ bảo người làm chuyện đều đã làm tốt chưa?”

Tô Hồng Diệp gật gật đầu: “Lý Lão Tướng quân đã truyền về tin tức, không bao lâu nữa sẽ hồi Ngọc Môn quan gặp mặt, cùng chúng ta chết thủ nơi này, quyết không làm cho quân đội Mạc Quốc bước qua nơi này.” Cuối cùng cũng  có chuyện làm cho hắn yên tâm, chỉ cần binh lưc bố phòng cải tiến, Mạc Quốc đáng qua Ngọc Môn quan cũng không có khả năng tiến công thần tốc như trước. Nếu, bọn họ thực sự thành công giải quyết được đội quân tượng của Mạc quốc, trận này chiến sự tuyệt đối có khả năng thắng.

“Như vậy là tốt rồi, đại ca, người tới xem này.” Hiên Viên Hạo Thành đi đến trước tấm bản đồ, chỉ vào bên cạnh Ngọc Môn quan một chổ chính là đoạn vánh núi.

“Một đoạn vách núi, không có gì kỳ quái?” Đoạn vách núi này hắc đã xem qua vô số lần, địa phương này cũng không có gì đáng giá lợi dụng.

Hắn chỉ biết rất nhiều người đã xem nơi này, Hiên Viên Hạo Thành lắc lắc đầu nói: “Đại ca, chỗ đoạn vách núi này, huynh có phải hay không cảm thấy vô dụng.”

“Ta quả thật cảm thấy vô dụng, chớ không phải là hoàng tử nhìn ra cái gì? Mau nói ta nghe một chút.”

“Đại ca, nếu đội quân Tượng cho dù thật sự sợ gà. Chúng ta cũng chỉ có thể tạm thời phân tán chúng nó mà thôi. Đội quân Tượng của Mạc Quốc đã qua rất nhiều người và lực vật huần luyện, bọn họ khẳng định có biện pháp đem bọn chúng tụ tập lại, đến lúc đó chúng ta liền thật sự cố sức cũng không dành được ưu việt nữa. Huynh xem, chổ đoạn vách núi này à ở Nam diện, đến lúc đó làm  cho tướng sĩ chúng ra đem gà phóng tới từ phía Đông Tây, phương bắc là vách đá chúng ta không cần phải xen vào. Huynh nói, những con voi này khi bị kinh hách sẽ chạy đi đâu?” Hiên Viên Hạo Thành vô tư nói, ánh mắt lòe lòe tỏa sáng.

Tô Hồng Diệp nghe xong, một hồi lâu mới trả lời: “Nếu thực đã bị kinh hách, khẳng định sẽ chạy về phía nam.” Vừa rồi hắn nhìn lầm sao? Hắn vì sao cảm thấy Hiên Viên Hạo Thành giống như không phải Hiên Viên Hạo Thành.

“Đúng vậy, về sau chúng ta liền diệt đội quân tượng của Mạc quốc, làm cho bọn họ không thể tụ lại.” Làm như vậy đối với những con voi này tàn nhẫn chút, nhưng chỉ làm giống như vậy, mới có thể phá đi khí thế của Mạc Quốc. Nếu làm cho đội quân tượng này chết, thiết kị Mạc quốc bước vào thổ địa của Hiên Viên Hoàng triều, hậu quả càng nghĩ sẽ không chịu nổi.

“Chỉ mong hết thảy có thể như hoàng tử sở liệu.” Đối với chuyện dùng gà đi đối phó với voi, Tô Hồng Diệp thủy chung cảm thấy không ổn.

Hiên Viên Hạo Thành bất đắc dĩ , chỉ có thể đem chuyện ngày ấy nói lại Tô Hồng Diệp một lần: “Đại ca, biện pháp này không phải đệ vô căn cứ nghĩ ra được, ngày ấy chúng ta cố hết sức bắt một con voi về. Đệ dùng nhiều loại phương pháp thử đều không đươc, nhưng có một binh lính chuẩn bị thức ăn mang gà đi ngang, con voi nhìn thấy gà giống như bị kinh hách vậy, nghe tiếng gà kêu mới phát cuồng chạy đi. Cho nên phương pháp này huynh cũng đừng hoài nghi, không có sai.” Hiên Viên Hạo Thành tin tường phán đoán của mình, lời hắn nói cũng làm cho Tô Hồng Diệp có chút tin tưởng, bằng không hắn lo lắng biện pháp vô dụng cũng không có biện pháp khác.

Tô Hồng Diệp gật gật đầu: “Thần đã biết, thần đi xuống để cho bọn họ chuẩn bị nhiều thêm đá, đến lúc đó làm cho đội quân Mạc quốc đại bại mà quay về.” Tô Hồng Diệp nói như vậy chính là tin tường Hiên Viên Hạo Thành.

“Đại ca, làm phiền.”

Tô Hồng Diệp vỗ vỗ Hiên Viên Hạo Thành bả vai: “Không cần nói như vậy, không vì Hiên Viên hoàng triều, cũng muốn vì muội muội cùng người nhà của ta bảo vệ tốt cho Ngọc Môn quan.” Nước không yên, nhà càng không có thể an. Nếu Hiên Viên Hoàng Triều vong, Tô gia người đều phải chết, không một người nào có thể tránh được.

Hoàng thành, người Đỗ Chính Tông cũng không sai biệt lắm, chuẩn bị sắp xếp, chỉ kém làm cho người ta tiến cung thông tri Hiên Viên Hạo Dạ thôi. Hiện tại hoàng đế bệnh tình nguy kịch, càng kiêng kị hắn, mà tại Hoàng Thượng tỉnh thời điểm, Giã Nhữ Sinh lại đem chuyện Hiên Viên Hạo Dạ tại Giang Nam sở tác sở vi toàn bộ đều đem ra, Hoàng đế liền hạ lệnh đem Hiên Viên Hạo Dạ giam lỏng đến Tử Kim cung, không được bước ra nữa bước. Cái này, cũng chỉ có thể làm cho người bên ngoài đi vào thấy hắn

Người có thể đi vào tự nhiên là Đỗ Chính Liên, Đỗ Chính Liên lần đầu hóa trang thành bộ dáng công công mua đồ ăn, tiến cung sau lại hóa trang thành tiểu cung nữ. Hết thảy, chính nàng cảm thấy đều làm được thiên y vô phùng*

Nhưng mà, lúc này đây nàng lại không biết nói từ lúc nàng bắt đầu tiến cung đều có người nhìn chằm chằm nàng. Tô Mộ Tịch từ lúc cho Quý công công tuyên bố bệnh tình Hoàng Thượng nguy kịch, cũng đã nghĩ ra các loại phương pháp có khả năng trà trộn vào trong cung, cuối cùng người phụ trách mua đồ ăn là có khả năng nhất, bởi vì thời gian trước tiểu công công mua đồ ăn không hiểu vì sao kỳ diệu không thấy. Đã sớm an bày Tổng quản công công hạ lệnh, mấy ngày gần đây chỉ có thể đánh giá định mười người phụ trách mua đồ ăn, những người khác tất cả đều không cho phép ra cung nữa bước. Đương nhiên, mười người này Tô Mộ Tịch đều an bài hai ám vệ nhìn chằm chằm.

Nơi này, Đỗ Chính Liên đang đổi thành bộ dáng cung nữ, hai ám vệ trong đó một người liền cấp tốc hướng Thần Hi cung báo tin cho Tô Mộ Tịch.

Tô Mộ Tịch nhận được tin tức từ ám vệ truyền lên, lập tức buông chén trà trong tay: “Thư Băng, kêu mọi người hành động, lúc này đây, nhất định phải bắt được ả ta.” Nàng cũng không ngốc làm giống như Lãnh Kỳ Duệ nói, đến Tử Kim cung bắt người, đến lúc đó toàn bộ mọi người Tử Kim cung đều kinh động, khó bảo toàn không có người đem tin tức lộ ra đến lỗ tai Đỗ Chính Tông. Trực tiếp tại trên đường chặn đứng nàng, làm cho nàng ta không vào được Tử Kim cung.

Đỗ Chính Liên tuy rằng dịch dung, nhưng coi nàng tính tình cẩn thận tự nhiên cũng không dám quang minh đi đường. Mới vừa đi đến một góc yên lặng của ngự hoa viên, Tô Mộ Tịch liền đi đến trước mặt nàng. Đỗ Chính Liên cắn răng, không thể không tiến lên hành lễ: “Nô tỳ gặp qua Thành hoàng tử phi.”

Tô Mộ Tịch trong mắt ánh sáng lạnh chợt lóe: “Ngươi là gặp qua bổn hoàng tử phi ta, nhưng bản cung đang rất muốn nhìn thấy gương mặt thật của ngươi, Đỗ___Chính ___Liên___.” Tô Mộ Tịch tiếng nói vừa dứt, chổ tối hai mươi mấy người liền bay ra, đem Đỗ Chính Liên bao quanh.

Xem tình huống này, Đỗ Chính Liên không dám quá lấy cứng đối chọi, thuật dịch dung của nàng quả thật không sai, nhưng võ công cũng là tuyệt đỉnh. Chỉ có thể tiếp tục giả trang, giả không nổi nữa cũng phải làm. Ngẩng đầu, trong mắt thần sắc mê mang: “Thành… Thành hoàng tử phi, ngài, ngài nói cái gì? Nô tỳ, nô tỳ không hiểu.” Tô Mộ Tịch là ở thử, nhất định chính là đang thử nàng mà thôi. Chuyện nàng tiến cung trừ bỏ Ca Ca cùng Trưởng công chúa, căn bản không có người thứ ba biết.

Tô Mộ Tịch ngưởng đầu nhìn, cười nói: “Nga… Không hiểu sao, bổn hoàng tử phi cho ngươi biết, các ngươi còn chưa động thủ, đem nàng bắt.” Tô Mộ Tịch tiếng nói vừa dứt, hai mươi mấy người liền bày ra tư thế chuẩn bị công kích. Nhưng mà Đỗ Chính Liên nhanh hơn một bước, toàn thân đem Tô Mộ Tịch kèm hai bên lọt vào trong tay nàng, một tay kháp ở cái cổ trắng nõn của Tô Mộ Tịch. Cười ha ha vài tiếng, mắt lạnh nhìn đám người Tô Mộ Tịch phái đến: “Ái dám tiếng lên một bước, ta liền cắt đứt cổ của chủ tử các ngươi, hừ…” Tiểu tiện nhân, muốn dám đấu với nàng, còn quá non rồi.

Mà bị nàng kèm trong tay Tô Mộ Tịch lại dị thường bình tĩnh, một chút sợ hãi tự giác của kẻ con tin cũng không có. Nhìn Đỗ Chính Liên bắt nàng, đi từng bước hướng gần Tử Kim cung, trên mặt ý cười lại càng sâu sắc, không ai có thể đấu qua nàng.

Nhưng mà Đỗ Chính Liên cười quá sớm, Tô Mộ Tịch bị nàng kèm đi được vài bước, một bàn tay theo khủy tay của nàng tiến đến lòng ngực hung hăng đập một cái, cả mười phần lực đạo. Đỗ Chính Liên ăn đau, tự nhiên mà buông Tô Mô Tịch ra…

Chờ nàng lấy lại tinh thần , người nàng đã bị hai người khống chế được. Tô Mộ Tịch tiến lên, vỗ vỗ khuôn mặt Đỗ Chính Liên, trào phúng ra tiếng nói: “Đỗ Chính Liên, không cần nhìn bổn hoàng tử phi, bổn cung rất muốn cho ngươi cao hưng thêm một chút, nghĩ đến tự mình đi tới Tử Kim cung, nhưng bổn cung cũng không muốn Hiên Viên Hạo Dạ biết ngươi tiến cung truyền tin tứ đưa cho hắn.”

Chương 83

Bình luận về bài viết này