TSCNPQ 73

Chương 73.1 : Kế hoạch bắt đầu

Thiển Vũ một đường theo dõi đến một căn phòng ở góc kinh thành, trốn ở một nơi bí mật gần đó, người nàng theo dõi không ra khỏi phòng. Cảm thấy nghi hoặc, vì sao muốn giết chết người bên cạnh hoàng thượng ? Nhìn bên trong đèn đuốc sáng trưng, lúc này không phải thời cơ tốt, nếu bị phát hiện đả thảo kinh xà, ngược lại không tốt. Thiển Vũ quyết định tìm thời gian thích hợp, nhất định phải đi vào xem đến tốt cùng ở nơi này rốt cuộc là người nào ?

 Lãnh Kình Thương trở về Trọng Ảnh môn, lập tức tìm Đỗ Chính Liên bẩm báo chuyện trong cung Thần Hi: “Sư bá, kế hoạch đã thuận lợi thành công, Hoàng Thượng chỉ cần quá độ sầu lo, độc chúng ta hạ sẽ có tác dụng.” Không thể không nói, kế hoạch của sư bá mặc dù không phải hoàn mỹ, nhưng quý tại một chữ Ngoan. Đối với người đã từng là trượng phu của chính mình, cũng không do dự hạ loại độc bá đạo như vậy.

Đỗ Chính Liên cười gật gật đầu: “Tốt, ta lập tức phái người đi Mạc quốc đưa tin tức, làm cho bọn họ lập tức khởi binh.” Thật tốt quá, không nghĩ tới kế hoạch lại thuận lợi như vậy. Hiên Viên Vinh Hi, thực đáng tiếc, Đỗ Chính Liên ta không thể tận mắt chứng kiến ngươi chết trước mặt ta. Nhưng mà, không sao, ta sẽ làm cho Lâm Ánh Nguyệt cùng Hiên Viên Hạo Thành chết trước mắt của ta.

Nghe xong Đỗ Chính Liên nói, Lãnh Kình Thương mày vẫn là gắt gao nhíu chặt, có chút lo lắng hỏi: “Sư bá, Tô gia Nhị thiếu phu nhân là Duyệt quốc công chúa, người xác định Hoàng Thượng dám đem nàng xử lý sao?” Cho dù Duyệt Tâm công chúa đã gả đến Hiên Viên Hoàng triều, nhưng nàng vẫn là công chúa Duyệt quốc, chuyện thực sẽ không thay đổi. Nếu nàng không bị quan tiến thiên lao, như vậy độc trên người Hiên Viên Vinh Hi sẽ có thể giải, hắn vẫn chưa quên, độc dược kia là sư bá từ Duyệt quốc tìm được.

“Sẽ, nhất định sẽ. ” Làm hoàng đế, sợ nhất là người ta nhớ thương đến giang sơn của hắn. Hiên Viên Vinh Hi cũng như thế. Nếu hắn biết được bản đồ bố phòng binh lực là từ Tô gia truyền ra, còn có thể tin tưởng Tô gia sao. Mà Duyệt tâm tiện nha đầu kia là Duyệt quốc công chúa, thân phận mẫn cảm như thế, Hoàng Thượng sẽ không thể không giam giữ nàng, Hiên Viên Vinh Hi càng hoài nghi đối với kế hoạch của bọn họ càng có lợi.

Lời tuy như thế, Lãnh Kình Thương lại bắt đầu lo lắng một sự kiện khác, ra tiếng hỏi: “Sư bá, nhưng Hoàng Thượng nếu bắt giam Duyệt quốc công chúa, Duyệt quốc Hoàng Thượng sẽ thờ ơ sao? Bọn họ sẽ không nhân cơ hội xuất binh tấn công Hiên Viên Hoàng triều sao? Dù sao đây vẫn là cái cớ tốt lắm, nếu Duyệt quốc cùng Mạc quốc đều xuất binh, Hiên Viên Hoàng triều còn có ngày an bình sao?” Duyệt quốc mặc dù không bằng Hiên Viên Hoàng triều dồi dào, nhưng nếu cùng Mạc quốc cùng nhau hướng Hiên Viên Hoàng triều dụng binh, Hiên Viên Hoàng triều khẳng định chống đỡ không được. Cho dù Dạ hoàng tử có lên làm hoàng đế, chỉ sợ cũng ngồi không lâu !

Đỗ Chính Liên nhìn Lãnh Kình Thương liếc mắt một cái, thản nhiên nở nụ cười một chút. Nàng tương lai phải làm Thái Hậu, việc này nàng làm sao có thể không nghĩ tới, ra tiếng nói: “Kình Thương ngươi yên tâm, đi làm chuyện của ngươi cần làm đi, Duyệt quốc ngươi không cần lo lắng, Duyệt quốc hiện tại là Tân hoàng vừa mới đăng cơ, thế cục không xong, Duyệt quốc Tiêu quý phi cùng con của ả chính là đang tính kế mưu đoạt ngôi vị hoàng đế. Duyệt quốc hoàng đế, hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, nơi nào còn dám đối với Hiên Viên Hoàng triều dụng binh, hắn còn phải sử dụng binh lực để bảo trụ ngôi vị hoàng đế của mình cho tốt.”

Thời điểm phải đi nước cờ này, nàng đã sớm cùng Tiêu Ninh thương lượng tốt lắm, Tiêu Ninh hiện tại nghe lời chính mình, nghĩ biện pháp làm cho Duyệt quốc không thể dụng binh với Hiên Viên Hoàng triều, chờ Dạ nhi lên ngôi hoàng đế, chính mình sẽ trợ giúp con của ả ta lên ngôi hoàng đế Duyệt quốc. Đương nhiên ước định này, làm hay không làm là do mình, chỉ cần dạ nhi thuận lợi đi lên ngôi vị hoàng đế, liền cùng Mạc quốc liên minh hợp tác, nuốt chững Duyệt quốc.

Lãnh Kình Thương nghĩ nghĩ, cảm thấy Đỗ Chính Liên trong lời nói cũng có đạo lý, gật gật đầu liền không có bao nhiêu lời. Nữ nhân ngoan trổi dậy, so với nam nhân càng đáng sợ.

Biên quan, Mạc quốc đột nhiên xuất binh, làm cho tướng sĩ biên quan trở tay không kịp hơn nữa, quân Mạc quốc mỗi lần đều đánh trúng điểm yếu phòng thủ. Không đến một ngày, Hiên Viên Hoàng triều không hề báo động trước, bị Mạc quốc đoạt được hai tòa thành trì. Cuối cùng thật vất vã nương địa thế của Ung ninh quan, mới thoáng ổn định thế cục binh bại như núi lỡ.

Hiên Viên Vinh Hi nhận được cấp báo từ biên quan truyền đến, xem xong lập tức đứng dậy, ôm ngực, cảm thấy chính mình không thể hô hấp nổi. Quý công công nhìn thấy thần sắc Hoàng thượng không đúng, liền làm kêu người thỉnh ngự y hỏi chẩn. liền bị Hiên Viên Vinh Hi vẫy tay ngăn trở: “Đi, đi thỉnh nội các, các vị đại thần còn có Tô Thừa tướng cùng Đỗ tướng quân bọn họ, nhất định phải mau.” Dừng một chút tiếp tục nói: “Còn có đem Dạ Hoàng tử cũng tìm đến.”  Dùng sức nhấn vào thái dương. Hiên Viên Vinh Hi thô thở hổn hển mấy hơi thở, tâm thần mới đứng vững.

Mi tâm nhăn lại, Mạc quốc vì sao lại đột nhiên xuất binh đánh Hiên Viên Hoàng triều? Mà trước đó binh lính nằm vùng một chút tin tức cũng không có truyền về. Mà quan trọng nhất, vì sao bọn họ mỗi lần đều đánh trúng điểm yếu của binh lực phòng thủ ? Bản đồ phòng thủ binh lực chỉ có hắn cùng Tô Thanh Hiệp giữ. Người khác không có khả năng biết đến. Chẳng lẽ…. Hiên Viên Vinh Hi liền mở cơ quan, lấy ra bản đồ nhìn nhìn xác định trên tay mình không có lầm mới thả trở về. Đã biết phần còn tại, như vậy còn trong tay Tô Thanh Hiệp? Là hắn cấp Mạc quốc sao? Không có khả năng đi ! Nếu chính hắn tưởng muốn đoạt ngôi vị hoàng đế? Hẳn là không có khả năng, băng không hắn làm sao có thể đồng ý đem hiệu buôn Tô gia đều giao cho mình. Hơn nữa địa vị hắn hiện tại đã muốn dưới một người trên vạn người. hoàn toàn không cần cùng Mạc quốc tư thông để được cái gì ưu việt. Như vậy liền chỉ có một khả năng, là người khác hãm hại hắn, hãm hại Tô gia.

Xem ra, sự việc này chính mình phải cẩn thận suy nghĩ, đừng cô phụ người đã thiết cục chuyện này tốt như vậy. Dạ nhi, hy vọng không phải là ngươi. Dùng dân chúng Hiên Viên Hoàng triều để làm chăn đệm cho tư dục bản thân mình, quả thật là, cho dù ngươi là con trai trẫm, trẫm cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ.

Không bao lâu, chúng thần liền vội vội vàng chạy đến, đã biết chuyện Mạc quốc khởi binh đều cả kinh, vì sự tình gì một chút dự liệu trước đó đều không có? Hiên Viên Vinh Hi cũng không cùng đại thần thương thảo đối sách, chính là nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Hiệp, hỏi: “Tô Thừa tướng, trẫm đưa cho ngươi bản đồ binh lực còn tại?”

Tô Thanh Hiệp không rõ cho nên, gật gật đầu: “Tại.” Hoàng Thượng hỏi cái này làm cái gì? Con mắt Tô Thanh Hiệp một chút nới rộng ra, chẳng lẽ, Hoàng Thượng hoài nghi bản đồ binh lực bố phòng là từ trong tay hắn lưu lạc đi ra ngoài ? Sẽ không , hắn cũng động qua bản đồ binh lực bố phòng? Bản đồ hẳn phải còn tại bên trong Ám các. Đúng chỉ phải đem ra đưa cho Hoàng Thượng xem qua sẽ không có chuyện.

Hiên Viên Vinh Hi cũng không hỏi nhiều, lập tức xanh mét mặt hạ lệnh: “Tại, chỉ sợ Tô Thừa tướng là tìm không ra đến đây. Người tới, Tô Thừa tướng tư thông kẻ địch, hiện Tô gia lớn nhỏ bao gồm Duyệt quốc công chúa cùng nhau toàn bộ nhốt đánh vào thiên lao, chờ đợi xử lý.” Khi đang nói lời này, Hiên Viên Vinh Hi không dấu vết liếc nhìn Đỗ Chính Tông đang quỳ gối một bên,

Chúng đại thần bị lời nói của Hiên Viên Vinh liền thay đổi sắc mặt, Hoàng Thượng như thế nào lại làm như vậy? Chớ không phải là, Mạc quốc có bản đồ bố phòng binh lực Hiên Viên hoàng triều, cho nên bọn họ mới có thể thế như chẻ tre đánh hạ Hiên Viên hoàng triều hai cái thành trì. Mà này bản đồ bố phòng là Tô Thanh Hiệp đưa, chúng thần càng nghĩ càng cảm thấy khả năng, trong lúc nhất thời cũng không ai dám vì Tô Thanh Hiệp cầu tình.

Tô Thanh Hiệp quỳ xuống: “Hoàng Thượng, thần đối Hiên Viên hoàng triều tuyệt không nhị tâm, thỉnh Hoàng Thượng minh tra.”

Hiên Viên Vinh Hi nhíu mày, cảm thấy choáng váng lập tức lùi lại mấy bước , hoàn hảo Quý công công thông minh, liền đỡ được. Hiên Viên Vinh Hị định trụ được tâm thần, giống như lơ đãng nhìn về phía Hiên Viên Hạo Dạ.

Chương 73.2 : kẻ lừa đảo

Gặp không có người ai đến áp giải Tô Thanh Hiệp, Hiên Viên Hạo Dạ lập tức giận tái mặt, lên tiếng nói : “Còn không mau tới, không nghe đến lời phụ hoàng nói sao? Đem Tô Gia lớn nhỏ bao gồm cả Duyệt Tâm công chúa, tất cả đều áp giải đến thiên lao.” Hiên Viên Hạo Dạ trong lời nói là giúp Hiên Viên Vinh Hi, nhưng hắn có lẽ là rất kích động, đã quên khống chế biểu tình vội vàng trên mặt chính mình.

Hiện nay, Hiên Viên Hạo Dạ trong lòng mặc dù sợ, nhưng mà đang đắc ý. Không nghĩ tới, kế hoạch chủ nhân như vậy thuận lợi thành công, đẩy ngã Tô gia. Còn có ai có thể ngăn cản hắn đi lên ngôi vị hoàng đế, mặc kệ ai đoạt được một nữa binh quyền trong tay phụ hoàng, chờ Mạc quốc chiến sự chấm dứt, hắn đã là hoàng đế, lúc đó thu thập một cái không thuận theo chính mình không phải đơn giản sao ?

Thần Hi cung

Tô Mộ Tịch được Hoa Ngữ bẩm báo, liền đem Tiểu Minh Nhật phóng đến trên giường: “Rốt cuộc sao lại thế này, ngươi chi tiết nói, Hoàng Thượng làm sao có thể vô duyên vô cớ hạ lệnh đem Tô Gia lớn nhỏ đều nhốt đánh thiên lao? ” Chuyện Tam ca giao hiệu buôn Tô Gia, hẳn đã muốn giải trừ nghi kỵ của Phụ hoàng, Phụ hoàng lại làm sao có thể đột ngột hạ như vậy mệnh lệnh đây? Nhất định nghĩ sai rồi.

“Tiểu thư, hiện tại Mạc quốc đã chiếm đoạt Hiên Viên Hoàng triều hai tòa thành, Hoàng Thượng khẳng định hoài nghi binh lực bố phòng trong tay lão gia…”

“Không được, ta phải đi gặp Hoàng Thượng, cha ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện ti bỉ như vậy.” Chuyện này, nhất định có ẩn tình? Phụ thân cho dù muốn đoạt vị cũng không phải hoàn toàn không có khả năng, làm gì cần cùng Mạc quốc giao dịch.

 “Tịch nhi, không cần đi!” Hiên Viên Hạo Thành vẻ mặt bình tĩnh đi đến, không còn giống trước kia thiên chân (ngây thơ). Hắn không ra, bản thân không thể suy nghĩ ra người đứng phía sau hoàng huynh là ai, bọn họ hiện tại đã không chịu nổi như vậy, đi một bước cờ tàn nhẫn. Cùng Mạc quốc khai chến sẽ chết, ảnh hưởng đến biết bao nhiêu dân chúng vô tội đây.

Tô Mộ Tịch mở to đôi mắt nhìn người đi tới, có chút không dám tin: “Hạo… Hạo Thành….” Làm sao có thể, Hạo Thành làm sao có thể lạnh như thế, biểu tình bình tĩnh cơ trí, nhất định là nàng bối rối nhìn lầm người rồi.

Hiên Viên Hạo Thành sao biết được ý nghĩ của Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, nàng không cần đi, ta cam đoan với nàng, ta sẽ không để cho một người nào của Tô gia có việc gì.” Hắn vốn tưởng vẫn gạt Tịch nhi, cứ như vậy đến một năm sau, Tịch nhi cùng mọi người đều bình an. Hắn có thể biến trở về Hạo Thành trước kia, tiếp tục kề cận Tịch nhi, cùng Tịch nhi làm nũng, nàng cái gì cũng không phát hiện được. Chính hắn không nghĩ tới, người giúp Hoàng huynh như vậy ngoan. Lấy dân chúng Hiên Viên Hòang triều cùng kế hoạch của bọn họ chôn cùng.

Tô Mộ Tịch sợ run hồi lâu mới lấy lại tinh thần, dùng ánh mắt chưa bao giờ từng có trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo Thành: “Ngươi gạt ta.” Thì ra ngày nàng sinh Minh Nhật cùng Minh Nguyệt lúc đó không có nhìn lầm, Hiên Viên Hạo Thành thật sự khác lạ. Khi nào thì bắt đầu? Nàng một chút cũng không biết đến.

Hiên Viên Hạo Thành đưa tay, nghĩ muốn đem Tô Mộ Tịch ôm vào trong lòng hảo hảo cùng nàng giải thích. Tô Mộ Tịch toàn thân, đứng ở một bên, mắt lạnh nhìn Hiên Viên Hạo Thành, kia ánh mắt giống như nhìn người xa lạ.

Cũng đúng hiện tại Hiên Viên Hạo Thành đối với nàng mà nói, tựa như người xa lạ giống nhau. Nhìn đến trong mắt Tô Mộ Tịch bi thương cùng mâu thuẫn đối với chính mình. Hiên Viên Hạo Thành thu hồi hai tay đang muốn ôm lấy nàng, ảm đạm cuối đầu, Tịch nhi quả nhiên là tức giận,

Uni: Không giận mới lạ đó.

Tô Mộ Tịch lấy lại tinh thần, nàng hiện tại không thời gian cùng Hiên Viên Hạo Thành so đo chuyện này, nàng giờ này phải làm rỏ ràng vì sao Hoàng Thượng đem mọi người Tô gia nhốt vào thiên lao. Hiên Viên Hạo Thành giữ chặt lấy tay Tô Mộ Tịch: “Tịch nhi, nàng đừng đi, ta với nàng cam đoan, Tô Gia mọi người sẽ không có việc gì.” Nói xong Hiên Viên Hạo Thành giống như trốn rời đi, hắn không muốn nhìn ánh mắt Tịch nhi như thế.

Hoa Ngữ giữ chặt tay Tô Mộ Tịch: “Tiểu thư, tin tưởng Thành hoàng tử một lần đi!” Nàng hiện tại có thể làm chính là trấn an tiểu thư, bộ dáng Thành hoàng tử, không giống như là lừa tiểu thư. Hoa Ngữ thủy chung tin tưởng, bất luận Thành hoàng tử như thế nào thay đổi, trong lòng đều là thích tiểu thư .

Tô Mộ Tịch thất hồn ngồi trở lại trên giường, nhìn hai cái đứa nhỏ đang cắn chính mình tay nhỏ bé, hỏi: “Minh Nhật Minh Nguyệt các con nói, phụ thân các con khi nào thì thay đổi, vì sao nương lại không biết?”Kẻ lừa đảo, Hiên Viên Hạo Thành là đại kẻ lừa đảo.

⇒CHƯƠNG 74

Bình luận về bài viết này