TSCNPQ 64

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

edit:Uni.

Chương 64: Một chiêu bắt trọn.

Hắc Y nhân xử lý những thị vệ cuối cùng, chuẩn bị xuống tay với Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành. Chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng như thế, Hiên Viên Hạo Thành nhìn thấy trong tay những hắc y nhân đao toàn là máu, trong lòng thực sợ hãi, nhưng vẫn dũng cảm đứng chắn trước Tô Mộ Tịch. Hắn là nam tử hán, là trượng phu của Tịch nhi, phải bảo vệ Tịch nhi cùng đứa nhỏ. 

Tô Mộ Tịch vỗ vỗ vai Hiên Viên Hạo Thành, không sợ đứng ở trước mặt những tên hắc y nhân này, cười lạnh âm thanh có lực: “Bổn hoàng phi nhìn đến các ngươi ra tay, trong bụng bổn cung đang mang long tôn của Hoàng gia, đứng ở bên cạnh là Thành hoàng tử là người Hoàng Thượng sủng ái nhất. Thành hoàng tử cùng bổn hoàng phi ta có một chút thương tổn gì, Hoàng thượng chính là quật ba thước đất cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi.”

Vài tên hắc y nhân vừa nghe, cũng có chút sợ hãi, đúng vậy! Đây là hoàng tử cùng hoàng tử phi Hoàng thượng sủng ái nhất, nếu bọn họ gặp chuyện không may, hoàng đế làm sao có thể buông tha bọn họ? Tô Mộ Tịch thấy vài tên đã bắt đầu sợ hãi, tay khẽ  nâng chỉ vào tên hắc y cầm đầu nói: “Nhưng mà, nếu các ngươi nói ra người đứng phía sau ám sát bọn ta, bổn hoàng phi có thể đảm bảo các ngươi không chết.” Thời gian không sai biệt lắm, ám vệ hẳn đã chuẩn bị tốt rồi!

Không chết, làm sao có thể không chết đây? Dù sao đều là chết, không bằng giết Thành hoàng tử cùng hoàng tử phi này, đến lúc đó không sợ Trọng Ảnh Môn truy bắt, dịch dung sẽ không sợ triều đình tìm thấy. Mấy người lòng quyết định xong, liền giơ đao hướng Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành.

 Lúc này đạn khói được quăng đến hai bên đường phát ra nhiều khói trắng. Tô Mộ Tịch lôi kép Hiên Viên Hạo Thành lui ra phía sau, chính mình ngừng thở, tay che miệng và mũi Hạo Thành. Lập tức mấy tên đại hán che mặt tất đều ngã xuống đất, ngay cả tiểu Ong mật cùng tiểu Linh nhi đến trợ giúp cũng lăn ra hôn mê.

Sương khói tản đi, những tên hắc y nhân cũng không thấy nữa. Hiên Viên Hạo Thành từ mê mang hồi tỉnh lại: “Tịch nhi, vừa rồi vì sao lại như vậy? Nàng đã sớm chuẩn bị sẳn có phải hay không?” Trách không được tối qua hắn nói như thế nào, Tịch nhi đều nói muốn sáng sớm nay hồi cung.

Tô Mộ Tịch gật gật đầu: “Hạo Thành, thực xin lỗi, trước đó không nói với chàng, nhưng mà Tịch nhi làm như vậy cũng là vì bắt lấy người xấu nha.” Những tên hắc y nhân này không nhất định là biết kẻ đứng sau cho bọn chúng tới giết mình. Chính là bắt sống bọn chúng. Bọn họ cũng không nhất định phải bắt kẻ đứng phía sau màn này.

Nhưng mà những người này sẽ làm cho Hoàng Thượng tỉnh ra, sẽ nghĩ tới người có khả năng làm chuyện ám sát này. Ai mới là người có lợi nhất? Trừ bỏ Hiên Viên Hạo Dạ thì còn là ai có thể nghĩ đến cách hèn hạ như thế. Nàng có thể biết được Hoàng thượng như thế nào cũng không thể nghĩ được? Chỉ cần làm cho Hoàng thượng biết Hiên Viên Hạo Dạ bây giờ vẫn chưa ngồi lên ngôi vị hoàng đế, mà đã phái sát thủ đến ám sát mình cùng Hạo Thành, nếu hắn làm hoàng đế, bọn họ sẽ thành thế nào đây? Chuyện này, Hoàng thượng sợ là sẽ cân nhắc lại.

Hiên Viên Hạo Thành nghe xong cũng không gì chính là liếc mắt nhìn Tô Mộ Tịch một cái. Khom người đem tiểu Linh nhi cùng tiểu Ong Mật đang hôn mê trên đất cẩn thận nhặt lên, hắn có phải hay không rất vô dụng, cũng không có thể bảo hộ Tịch nhi.

Dọc theo đường hồi cung, Tô Mộ Tịch không ngừng nói chuyện, nhưng Hiên Viên Hạo Thành vẫn cúi đầu không để ý tới nàng. Trở về Thần Hi cung, Hiên Viên Hạo Thành đem Linh nhi cùng tiểu Ong Mật đến bên cửa sổ, chờ chúng nó tỉnh lại sẽ bay đi, mới ngồi vào bàn đu dây ở ngoài điện.

Tô Mộ Tịch bất đắc dĩ đi theo phía sau, nhéo nhéo hắn xin lỗi: “Hạo Thành, đừng nóng vận, Tịch nhi thật sự không phải cố ý không nói với chàng. Tịch nhi chỉ muốn dùng phương pháp đơn giản nhất để bảo hộ chúng ta, có lẽ không đúng chổ, nhưng chỉ muốn kết quả tốt, không phải mọi thứ đều tốt rồi sao.” Có lẽ nàng quá khẩn trương, việc như thế, lại làm cho nàng càng sợ hãi mất đi, càng không tin người khác.

Hiên Viên Hạo Thành nhìn Tô Mộ Tịch một lúc lâu, đem nàng ôm vào lòng: “Tịch nhi, Thành nhi không có giận nàng, Thành nhi chính là giận chính mình. Tịch nhi tốt như vậy, Thành nhi cảm thấy mình rất vô dụng, không bảo hộ được ngươi.”

 Nếu nếu hắn biến thông minh, có thể sẽ bảo hộ đươc Tịch nhi, hắn có thể. Nhưng nếu hắn biến thành thông minh, Tịch nhi còn có thể ở bên cạnh hắn như bây giờ không? Nếu mất đi Tịch nhi, hắn tình nguyện vĩnh viễn ngốc mãi. Nhưng mà hắn vẫn sẽ cố gắng có thể làm trượng phu để Tịch nhi dựa vào.

Tô Mộ Tịch thở dài nhẹ nhõm, nguyên lai là chuyện này mới tức giận, nghĩ nghĩ cười trả lời: “Đồ ngốc, chàng ở trong lòng Tịch nhi, cho tới bây giờ vẫn không phải là người vô dụng. Hạo Thành xem, hôm qua nếu không phải Hạo Thành nói cho Tịch nhi biết, nữ nhân xấu muốn giết chúng ta, Tịch nhi cũng không biết đâu.” Người này, nói cái gì mới hết giận đây?

Hoàng cung, một lao ngục ẩn mật, Thiển Tường đem những tên hắc y nhân đưa vào, tra khảo hỏi cả một ngày. Chỉ biết được một nam tử cầm bạc, cho bọn họ giết người. Hiên Viên Vinh Hi ở ngự thư phòng đợi cả một ngày, nhịn không được đi đến mật lao. Thiển tường nhìn thấy hoàng thượng liền quỳ xuống hành lễ, Hiên Viên Vinh Hi cho đứng lên, liền hỏi: “Hỏi ra cái gì rồi?”

“Hồi Hoàng Thượng, chỉ hỏi ra được một nam nhân, nhưng thân phận cụ thể chưa điều tra được, hơn nữa xem biểu tình của bọn chúng, không giống như đang nói dối.” Thiển tường cung kính trả lời.

Hiên Viên Vinh Hi gật gật đầu, cũng không nói chuyện, Dạ nhi hắn vốn thông minh, lại dám dùng thủ đoạn trực tiếp ác độc như vậy. Ánh mắt chợt lóe: “Được rồi Thiển Tường, phế đi võ công của bọn chúng, ném bọn chúng ra ngoài cung, lệnh hai ám vệ đi theo.” Cũng không phải hắn không muốn mệnh bọn chúng, dám đả thương Thành nhi của hắn, chết mấy trăm lần đều không đủ, nhưng bọn chúng còn có chổ dùng được, thả bọn chúng đi ra ngoài, nói không chừng sẽ biết được người đứng phía sao là ai?

Thiển tường do dự một chút, nói thêm: “Hoàng Thượng, vài tên này còn nói, nam tử kia có thể là người của Trọng Ảnh môn.” Trọng Ảnh môn, rất ít người biết. Hơn nữa, cho dù biết cũng không có ai gặp qua chân chính bộ dáng bọn họ, phần lớn đều núp dưới lớp mặt nạ dịch dung.

Trong đầu Hiên Viên Vinh Hi hiện lên một chút kí ức, nhưng lại nghĩ lại đều nhớ không nổi: “Trọng Ảnh Môn…” Quên đi, nếu quả thật là như vậy bọn chúng chắc hẳn sẽ xuống tay với đám hắc y nhân này khi bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ.

Đỗ Chính Liên nhận được tin tức, biết sát thủ tất cả đều đã thất bại, tức giận đến mặt trắng bệch. Hai cái tiểu tạp chủng kia, mệnh thế nào lại cứng rắn như thế? Sát thủ phái đi đều không dùng được, quả thật là có người giúp bọn chúng mà? Không được, nàng phải tự mình tiến cung, mới có thể đích thân giết Hiên Viên Hạo Thành cùng Tô Mộ Tịch.

Lãnh Kỳ Duệ nhận được tin tức, liền chạy trở về, giữ chặt Đỗ Chính Liên đang muốn ra ngoài: “Sư muội, muội bình tĩnh một chút, muội lúc này tiến cung chính là muốn chết. Hiện tại sợ rằng phân nữa ám vệ đều phái tới Thần Hi cung, muội cho dù đắc thủ cũng không có khả năng an toàn rời đi.”

Đỗ Chính Liên động tác quả nhiên dừng lại, đúng vậy, đến lúc đó cho dù nàng dễ dàng xuống tay đi nữa cũng không đi được. Bất luận kẻ nào đều có thể chết, nhưng nàng không thể, nàng muốn sống làm Thái Hậu, còn sống để nhìn thấy bọn người phụ nàng phải thống khổ. Ngồi xuống, một lúc mới ngẩng đầu hỏi: “Sư huynh, huynh như thế nào trở lại, Quân Vô Thường nơi đó nhanh như vậy đã làm xong rồi sao.”

Lãnh Kỳ Duệ cúi đầu, trong mắt hiện lên một tia u ám, đã sớm biết sẽ như thế hà tất còn chờ mong chi? Chỉnh đốn tâm thần lại trả lời: “Mau thôi, huynh hiện tại đã đem thói quen ngày thường của Quân Vô Thường hiểu được năm phần, rất nhanh liền có thể thay thế được hắn.”  

Lúc này, Kình Thương đi đến, nhìn thấy Lãnh Kỳ Duệ chần chờ một chút mới bẩm báo: “Môn chủ, Sư bá, Kình Thương vừa nhận được tin tức, vài tên sát thủ đã được Hiên Viên Vinh Hi phóng xuất, chúng ta phải làm sao đây?”

Đỗ Chính Liên nhíu mày suy nghĩ một chút, Hiên Viên Vinh Hi khi nào thì nhân từ như vậy? Khẳng định là bọn họ sẽ động thủ giết người diệt khẩu, nàng sẽ không trúng gian kế đâu: “Kình Thương, ngươi không cần làm cái gì cả, chuyện nên làm với những tên kia, ngươi không cần để ý? Mặt khác, nói cho bọn chúng biết, nhiệm vụ này chưa xong, phần ngân phiếu còn lại ta sẽ không giao cho.”

Kình thương không có bao nhiêu lời, liền lui ra ngoài. Lãnh Kỳ Duệ nhìn vẻ mặt tính kế của Đỗ Chính Liên, trong lòng nói không nên lời là mùi vị gì. Nhớ tới đó là nữ nhân hắn từng yêu, trong lòng đối với Đỗ Chính Liên có chút bất mãn. Hắn chấp nhất cái gì? Đỗ Chính Liên sớm đã không còn là sư muội trước kia, gặp mặt liền đi theo phía sau hắn, bắt hắn phải lấy nàng. Hắn có phải hay không, không nên giúp nàng? Nhưng mà, sư phụ trước lúc lâm chung đã căn dặn nhất định phải chiếu cố tốt sư muội, hắn không thể không theo.

Lãnh Kỳ Duệ đang giật mình ngây ngốc, Đổ Chính Liên liền tới gần người Lãnh Kỳ Duệ đang ngơ ngác, ôn nhu nói: “Sư huynh, thời gian này vất vả cho huynh, chỉ cần Dạ nhi lên làm hoàng đế. Liên nhi nhất định cùng huynh rời đi nơi này.”

Lãnh Kỳ Duệ thở dài, nhẹ nhàng đem Đỗ Chính Liên đẩy ra, rời khỏi phòng. Hắn, hiện tại trong đầu luôn xuất hiện thân ảnh tuyệt mỹ của người kia, càng ngày càng không có cách nào cùng Đổ Chính Liên đứng chung một chổ.

Đỗ Chính Liên nhìn Lãnh Kỳ Duệ rời đi, hai tay nắm thật chặt, bây giờ không thể cùng sư huynh trở mặt.

Thần Hi cung, Tô Mộ Tịch ngủ thật sự sâu, Hiên Viên Hạo Thành nhẹ nhàng lặng lẽ đứng dậy, rất cẩn thận kéo màn giường lại. Đi đến cửa sổ, đem cửa mở ra, không bao lâu, một chú chim nhỏ liền bay đến bên cạnh Hiên Viên Hạo Thành. Hiên Viên Hạo Thành cười cười, mở ra bàn tay, chim nhỏ dừng ở ngay trong lòng bàn tay Hạo Thành.

Hiên Viên Hạo Thành nhìn phía giường liếc mắt một cái, xác thật Tô Mộ Tịch đang ngủ, nhẹ giọng nói: “Tiểu Linh Nhi, ngươi trước khi bay về phương nam, giúp Thành nhi làm một chuyện được không?”

Tiểu Linh nhi đang ở trong lòng bàn tay Hiên Viên Hạo Thành mổ mổ, Hiên Viên Hạo Thành tiếp tục nói: “Đỉnh núi Đoạn Nhai Phong, có một loại cỏ màu đỏ thắm, ngươi giúp Thành nhi hái một gốc cây trở về được không?” Cỏ kia là hắn vụng trộm nghe Quốc Sư gia gia nói qua, có thể cho hắn khôi phục trí lực nguyên bản, nhưng mà lúc đó hắn sẽ không thể hiểu được lời nói của động vật nữa. Hơn nữa, cỏ kia nhiều nhất một năm sẽ mất công hiệu, đến lúc đó thân thể thương tổn rất nặng. Hắn không biết sẽ bị tổn hại gì? Nhưng hắn không sợ, hắn muốn bảo hộ Tịch nhi cùng đứa nhỏ, cũng muốn bảo vệ phụ hoàng, mẫu hậu cùng những người hao hết tâm lực bảo hộ hắn, chỉ cần thời gian một năm, hắn muốn mọi người bình an.

Tiểu Linh Nhi oai đầu, nhìn nhìn Hiên Viên Hạo Thành, tại trong lòng bàn tay nhẹ nhàng mổ mổ. Hiên Viên Hạo Thành cảm kích nhìn nhìn nó, tiểu Linh Nhi bay đi. Hiên Viên Hạo Thành liền trở lại trên giường. Ôm Tô Mộ Tịch, sờ sờ bụng đã nhô cao của nàng, cảm giác được cử động bên trong, giật mình, Hiên Viên Hạo Thành liền nở nụ cười, cục cưng, ngươi cũng hy vọng phụ thân biến thông minh đúng không?

→Chương 65

Bình luận về bài viết này