TSCNPQ37

Chương 37 : Bắt gian tại giường

Cận Băng Tâm vừa rời đi, Hiên Viên Hạo Dạ chỉ cảm thấy trên người mình lửa nóng không thể áp chế được, phải tìm nơi để phát tiết. Ánh mắt đỏ rực nhìn cách đó không xa Tô Mộ Tuyết, trong lòng vẫn duy trì một chút lý trí. Tuyệt đối không để cho nữ nhân này thực hiện được, hắn là muốn lợi dụng Tô Mộ Tuyết để Tô Thanh Hiệp giúp sức, Nhưng hiện tại Tô Mộ Tuyết vẫn chưa có cập kê, nếu chạm vào nàng, người trong thiên hạ sẽ nghĩ hắn thế nào? Nhưng vẫn đắn đo lý do chính mình, nhớ tới, người muốn rời đi, nhưng thân thể lại không thể sai sử được.

Tô Mộ Tuyết ánh mắt cũng dần dần mê ly, nàng, nóng quá, còn chưa thành thục thân mình tựa hồ có cái gì khác rung động. Tại Lệ Thành, đệ nhất hoa khôi đã dạy nàng, nàng loáng thoáng hiểu được chuyện gì xảy ra? Này hết thảy, là Băng di an bày đi ! Nếu là Dạ hoàng tử, sớm muộn gì đều giống nhau, tim đập liền nhanh như muốn bay ra. Tô Mộ Tuyết nghĩ đến sự tình phát sinh liền nhắm mắt lại.

Mùi thơm mê hoặc người, không ngừng lượng lờ xung quanh hai người. Lý trí, cũng bị mùi thơm tra tấn không còn là mấy. Hiên Viên Hạo Dạ trước mặt hư ảo không ngừng biến hóa cảnh tượng nam nữ hoan ái tư thế, trên người lữa nóng càng ngày càng mạnh nhưng hắn vẫn không dám động.

Tô Mộ Tuyết mê ly ánh mắt, nhìn Hiên Viên Hạo Dạ thật lâu bất động không thể chịu nổi đi đến trước mặt Hiên Viên Hạo Dạ, ngồi vào trong lòng hắn không ngừng hướng Hiên Viên Hạo Dạ trong lòng chui vào. Hiên Viên Hạo Dạ không dám lộn xộn, vạn nhất có người nhìn thấy làm sao bây giờ? Tô  Mộ Tuyết nhìn Hiên Viên Hạo Dạ vẫn bất động, đứng dậy, muốn kiêu mị vũ* mà nàng học. Nàng nhất định phải làm nữ nhân của Dạ hoàng tử, nhất định vượt qua Tô Mộ Tịch. Nàng tin tưởng chỉ cần nàng là nữ nhân của Dạ hoàng tử, nàng liền có biện pháp lên làm hoàng hậu, chỉ cần nàng có thể trở thành hoàng hậu, thì sẽ không ai có thể hoài nghi nàng có phải hay không nữ nhi của Tô Thanh Hiệp, càng không ai có thể so sánh nàng kém vĩ đại hơn Tô Mộ Tịch. Từ nhỏ Cận Băng Tâm đã giáo dục vặn vẹo tâm tính, làm cho nàng không nghĩ đên hai chữ buông tay, vô luận như thế nào đều phải vượt qua Tô Mộ Tịch.

* kiêu mị vũ: nhảy điệu nhảy mê hoặc đó mà.

Tô Mộ Tuyết vừa đứng lên, Hiên Viên Hạo Dạ thở sâu, ngửi được hương thơm trên người Tô Mộ Tuyết, hạ thân kêu gào lợi hại hơn . Cuối cùng một tia lý trí cũng biến mất vô tung, một phen ôm lấy Tô Mộ Tuyết hướng bên trong giường đi đến.

Hai người lý trí một chút không còn, giống được cử chỉ điên rồ bình thường, chỉ biết là gắt gao dây dưa lẫn nhau. Chỉ vài cái liền nhanh thoát quần áo lẫn nhau trên người. Hiên Viên Hạo Dạ liền sốt ruột đem Tô Mộ Tuyết đặt dưới thân, liền nhanh tiến tới. Tô Mộ Tuyết dù sao vẫn là xử nữ, hạ thân giống như bị người dùng đao phá khai, thống khổ thanh âm không ngừng. Mà người phía trên sớm không còn lý trí, làm sao nhớ rỏ thương hương tiếc ngọc như thế nào, chính là thật mạnh tiến lên phía trước.

Cận Băng Tâm ở cách vách nghe được tiếng động cùng thanh âm, căng thẳng một chút, đứng lên hướng cửa lớn đi tới, cũng đừng làm cho người khác thấy mới tốt, bằng không mọi người đều xong rồi, Cận Băng Tâm biến mất khỏi hành lang gấp khúc, Thư Ngọc vẽ mặt cười lạnh từ chổ tối bước ra, rất nhanh đi đến bên ngoài phòng Tô Mộ Tuyết, nghe được bên trong âm thanh, trên mặt biểu tình quái dị, liền đi đến tiểu phòng bếp. Tới cửa liền nhìn thấy cửa đang khóa, tinh tế nhìn nhìn, liền đem trâm cài duy nhất trên đầu cởi xuống nhắm ngay lổ khóa, dễ dàng đem khóa mở ra. Sợ người bên trong không nghe được cố ý gõ vài cái lên cửa, xong liền dùng sức đẩy cửa phòng bếp, làm cho cửa mở thật lớn.

A Bảo đang ngồi ở một gốc cuối người đang ôm thân mình, nghe được tiếng vang liền mở mắt, nhìn thấy cửa mở. Trong lòng vui vẻ. Tô Mộ Tuyết đồng ý thả nàng đi ra sao ? nàng nên mau chút đi hầu hạ nữ nhân kia, bằng không lại phải ở trong này. Đứng dậy sửa sang quần áo trên người, liền một mạch đi đến phòng Tô Mộ Tuyết, đến cửa liền được thanh  âm không bình thường. A Bảo một cái tiểu nha hoàn chưa có cơ hội tiếp xúc bên ngoài, tự nhiên không hiểu được chuyện nam nữ như thế nào ? Còn tưởng rằng Tô Mộ Tuyết bị bệnh, sốt ruột tay chân chuẩn bị đẩy cửa đi vào.

Đứng trong bóng tối Thư Ngọc nhìn thấy động tác A Bảo sắp làm, nhãn tình sáng lên, xuất ra trong lòng một hòn đá nhỏ đã sớm chuẩn bị, dùng mười phần công lực đánh thẳng vào đùi A Bảo. Thình lình đau điến cả người, làm cho A bảo thất thanh kêu to. A Bảo bình thường không phải là cái nha hoàn hiểu chuyện, lúc này kêu đau thanh âm còn lớn hơn thường ngày. Này thanh âm, tự nhiên truyền đi ra ngoài. Canh giữ ở cửa Cận Băng Tâm lúc này nhất thời cũng nóng nảy, không biết làm thế nào cho tốt, tiếp tục giữ cửa hay là vào xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

Không đến nữa khắc chung. Vương Hương Tú cùng một vài vị phu nhân nghe được thanh âm đi đến trước cửa Trà Tuyết Viên, nhìn thấy Cận Băng Tâm vẻ mặt khó xử đứng ở nơi đó. Vương Hương Tú mang người theo đi qua đẩy ra Cận Băng Tâm liền chuẩn bị bước vào, không nghĩ đến, Cận Băng Tâm lập tức nhào đến ôm lấy chân Vương Hương Tú, cuống quít ra tiếng : “Phu…Phu nhân…., nhị … nhị tiểu thư không có ở trong sân, ngài, ngài.. vẫn là đừng đi vào..” Bất luận như thế nào cũng không thể làm cho những người này đi vào. Nếu có người nhìn thấy Hiên Viên Hạo Dạ cùng Tuyết Nhi…Không những là Tuyết Nhi, Dạ Hoàng tử  cũng đều gặp phiền toái, cũng chưa đến cập kê tiểu thư đã có chuyện cẩu thả như thế, nàng không dám nghĩ đến chuyện sẽ như thế nào nữa… Lúc này đối với những ý nghĩ vừa rồi của mình hối hận không thôi. Nhưng đã quá muộn, chỉ có thể nghĩ biện pháp không để cho người khác biết chuyện gi xảy ra ở Trà Tuyết viên.

Nhưng mà, vô luận ngươi tâm kế lợi hại như thế nào, cũng không đánh lại những người không biết phải trái. Quân Mạc Sầu vốn muốn tìm Hiên Viên Hạo Dạ cả một buổi tối, cũng không tìm được, lúc này nhìn đến vẻ mặt dụ dỗ của nữ nhân này càng không chịu nổi. Rút roi bên hông ra dùng sức quất trên lưng Cận Băng Tâm : ” Cút ngay, ngươi là ai cự nhiên dám chắn đường của chúng ta…” Nàng hiện tại tâm tính không tốt, đang muốn xem náo nhiệt đây.

Cận Băng Tâm trên lưng đau xót, trên tay liền buông lỏng ra. Vương Hương Tú hung hăng đạp nàng một cước, mang theo người đi vào. Tịch nhi mấy ngày hôm trước đều nói cho nàng biết, nói đêm nay Trà Tuyết viên sẽ xảy ra chuyện, làm cho nàng nhất định đem vài vị phu nhân đến. Nàng cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì ? Nhưng nha đầu Tịch nhi nói như vậy khẳng định là có đạo lý.

Đoàn người đi tới cửa phòng Tô Mộ Tuyết, liền thấy A Bảo ôm chân nằm trên mặt đất, mà trong phòng truyền đến thanh âm, các phu nhân sắc mặt một người so với một người càng khó coi, điều biết chuyện gì đang xảy ra ? Không nghĩ tới Tô Gia đích thứ nữ như vậy không biết tự ái, tại lúc thành thân Đại ca nhà mình lại cho nam nhân cẩu thả.

Vương Hương Tú sắc mặt xanh mét, dù thế nào nữ nhân kia bây giờ còn lấy danh nghĩ nữ nhi của nàng, như thế nào lại không biết liêm sỉ ? cùng cái kia tiện nhân thật giống nhau, đúng là mẹ nào con đó. Lập tức ánh mắt trầm xuống, cũng tốt, theo lần này chuyện làm cho nàng cùng Cận Băng Tâm rời đi Tô Gia. Vương Hương Tú nghĩ vậy, trong mắt hiện lên một tia dị quang, làm cho Ngọc Dung đi thông báo chuyện phát sinh cho Tô Thanh Hiệp.

Một đám phu nhân đều đỏ mặt ngượng ngùng mở miệng, làm cho nữ nhi nhà mình rời đi nơi này. Mà nội thất, mùi thơm đã muốn tiêu tan, trên giường hai người trải qua hoan ái, cuối cùng cũng khôi phục được chút thần trí. Tô Mộ Tuyết còn không kịp thẹn thùng kêu đau, liền nghe được bên ngoài truyền đến tiếng vang, gấp đến độ chỉ bến đem chính mình bao trong ổ chăn không dám thò đầu ra ngoài, bên ngoài làm sao có nhiều người như vậy? Có phải hay không Băng Di giở trò quỷ ?

Hiên Viên Hạo Dạ nhìn chăn bị đẩy ra, trong mắt hiện lên sự chán ghét. Thật sự càng lo lắng, tại sao có thể như vậy ? Nếu việc này làm cho Quân gia biết chuyện, Quân Mạc Sầu cái nữ nhân điên kia không biết náo loạn bộ dáng gì nữa. Vội vàng nghĩ chuyện tình, lại quên mặc quần áo vào lúc này.

Hiên Viên Hạo Dạ vừa nghĩ đến Quân Mạc Sầu, Quân Mạc Sầu vốn tính tình nóng nảy, gặp mọi người tới cửa vẫn bất động nhịn không được, trong phòng Tô Mộ Tuyết rốt cuộc xảy ra chuyện kỳ quái gì ? mà mọi người lại thất thần không chịu đi vào. Cô nương này tính tình cũng là thẳng, từ nhỏ được phụ thân dưỡng trong quân doanh lớn lên vì mẫu thân đã mất sớm, cho nên đối với chuyện nam nữ vẫn là một tờ giấy trắng, tự nhiên không khả năng biết bên trong xảy ra chuyện gì? Quân Mạc Sầu chờ đến sốt ruột, không đợi các phu nhân ra tiếng ngăn trở, liền nhanh đá cửa tiến vào nội thất.

Vừa thấy trên giường nam nữ đang xích lõa thân mình, cái này cho dù là ngốc tử cũng biết sao lại thế này?  Luôn không biết sợ Quân Mạc Sầu cũng cả kinh, ngốc đứng ở chổ cũ, giống cái cọc gổ đứng thẳng tấp. Vương Hương Tú cùng một đám người đứng ở ngoài, sốt ruột không biết làm như thế nào mới tốt? Đi vào, có cái nam nhân, Cận Băng Tâm cùng Tô Mộ Tuyết là không biết xấu hổ, các nàng như thế còn mặt mũi vào đâu, Không đi vào, sẽ không biết gian phu này là ai, Quân đại tiểu thư cũng đã đi vào, nếu có chuyện gì, Quân Vô Thường cũng không phải dễ chọc.

Tại lúc mọi người đang rối rắm, Quân Mạc Sầu chậm rãi phục hồi tinh thần, lạnh lùng nhìn Hiên Viên Hạo Dạ liếc mắt một cái, Đi đến bên giường hất tấm chăn ra, nhìn trên người Tô Mộ Tuyết tràn đầy dấu tích, còn ngửi được mùi là lạ. Cảm thấy đầu không ngừng  quay cuồng, ghê tởm muốn nôn, Rút ra roi dùng sức quăng trên người Tô Mộ Tuyết tràn đầu dấu tích, được vài roi đem Tô Mộ Tuyết đánh cho ai kêu liên tục. Nghe được âm thanh, lúc này các phu nhân khác đều không nhịn được tiến vào, nhìn thấy Hiên Viên Hạo Dạ đang mặc vào quần áo, trên người Tô Mộ Tuyết một thân dấu vết. Đều hiểu được sao lại thế này ? Này gian phu, nguyên lai là Dạ Hoàng tử a.

Quân Mạc Sầu quất này mấy roi, thu hồi roi còn dính một chút máu :”Này roi, là lể vật ta tặng cho ngươi không biết liêm sỉ.” Nói xong lạnh lùng nhìn người đứng một bên như chuyện không hề liên quan đến bản thân, Hiên Viên Hạo Dạ: “Hiên Viên Hạo Dạ, chuyện hôm nay, tính ngươi có lổi, chạy đến quý phủ nhà người ta, ngủ với nữ nhi nhà người ta. Nhưng mà, ngươi nhớ kỹ cho ta, chuyện ngươi cùng cha ta thương nghị như vậy hủy, để ta gả cho ngươi, bổn cô nương chê ngươi bẩn.” Nói xong liền đứng thẳng thân mình công khai bước đi. Vốn gả cho Hiên Viên Hạo Dạ nàng cũng có chút không tình nguyện, biết hắn tương lai sẽ không ít nữ nhân. Nhưng mà, biết cùng nhìn thấy là hai việc khác nhau. Nàng, thật sự cảm thấy cùng nữ nhân khác chung một người đàn ông thật rất bẩn.

  • Uni : đánh đúng đánh đúng lắm, thật hả lòng nha… lể vật sớm cho ả tiện nhân. Ta cũng thích tính cách của nàng Quân Mặc Sầu, thời đó mà nữ nhân như thế thì đúng bá đạo nhưng suy nghĩ được thế ta thích.

Hiên Viên Hạo Dạ tay nắm chặt, không nói một tiếng, hắn có thể nói cái gì ? Vốn đã bị bắt thông dâm ngay tại giường, hiện hắn chỉ có thể duy nhất nghĩ đến. chính là rời đi nơi này, gặp Quân Vô Thường giải thích. Nam nhân có mấy người thiếp thất vốn sẽ không tính là cái gì …? hơn nữ hắn là bị nữ nhân Tô Mộ Tuyết này tính kế. Nhất định sẽ không có chuyện gì. Quân vô thường nhất định sẽ đem Quân Mạc Sầu gả cho hắn, phụ hoàng nhất định sẽ không biết được chuyện tình hôm nay.

Tô Mộ Tịch tại Manh Tịch viên nghe Thư Ngọc hồi bẩm xong, cười uống ngụm trà, đứng dậy ly đi ra ngoài, mang theo Hoa Ngữ  cùng Xảo Tâm hướng Trà Tuyết viên đi tới. Muội muội xảy ra chuyện, nàng làm tỷ tỷ như thế nào lại không đến đây.

Tô Mộ Tịch dẫn người đi đến cửa Trà Tuyết viên cửa, liền thấy bộ dáng ngồi không yên ánh mắt vô thần Tô Mộ Tuyết, Tô Mộ Tịch trên mặt cười lạnh một cái, giống như không nhìn thấy nàng tiến vào phòng. Điểm ấy đả kích liền không dậy nổi, như vậy về sau ngươi không muốn đi tìm chết sao ?

Ba người đi đến Trà Tuyết viên, Tô Mộ Tuyết cùng Hiên Viên Hạo Dạ đều đã mặc tốt lắm quần áo, một đám người tất cả ngoại thất không ai dám nói chuyện đều chờ Tô Thanh Hiệp đến đây. Tô Mộ Tịch đi vào hơi hơi hướng Hiên Viên Hạo Dạ phúc thân: “Thần nữ gặp qua Dạ hoàng tử.”

Hiên Viên Hạo Dạ thế này mới lấy lại tinh thần, ý bảo Tô Mộ Tịch không cần đa lễ. Tô Mộ Tịch đứng lên, lại hướng Vương Hương Tú lễ: “Nương, các vị phu nhân. Nương, muội muội trong sân phát sinh chuyện gì? Bộ dáng tiểu nha hoàn thông báo Tịch nhi kia thấy như thực vội vàng?”

Vương Hương Tú xem bộ dáng nữ nhi vẻ mặt vô tội, nghĩ đến, không rõ đêm nay chuyện rốt cuộc cùng Tịch nhi có vấn đề gì không. Nàng mặc dù không thích Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm nhưng nàng cũng không hy vọng chuyện này là Tịch nhi làm. Lập tức lòng trắc ẩn lắc đầu, sẽ không là tịch nhi đi, sẽ không… Lấy lại tinh thần, trên mặt thần sắc cũng nghiêm khắc chút, không nghĩ làm cho Tịch nhi biết được chuyện ghê tởm như vậy : “Tịch nhi, con sớm nghĩ ngơi đi. Nơi này chuyện Tịch nhi không cần lo lắng, Tô Mộ Tuyết nàng không có chuyện gì ?”

Các vị phu nhân đang ngồi đều hiểu được chuyện gì ? Tô Mộ Tuyết này không phải là nữ nhi Tô Phu nhân sinh hạ ! Nàng đối với Tô Mộ Tịch và Tô Mộ Tuyết hoàn toàn bất đồng, việc này các nàng là mẫu thân nhìn xem thực hiểu được, Vài người biết được năm đó sự tình liền kinh bỉ Tô Mộ Tuyết, đã chiếm được thân phận đích thứ nữ Tô gia còn không biết an phận, lại tự nhiên làm ra chuyện ô nhục này.

Tô Mộ Tịch nghe xong lời nói mẫu thân, nhu thuận gật gật đầu: “Ân, nữ nhi là lo lắng muội muội cho nên qua xem, nếu muội muội không có việc gì, Nương người cũng sớm nghĩ ngơi. kia Tịch nhi liền cáo lui trước.” Tô Mộ Tịch cười, nhưng nụ cười này, cũng không tới đáy mắt. Sính làm vợ, trộm làm thiếp, Tô Mộ Tuyết đời này ngươi cũng đừng tưởng xoay người. Mặc kệ xuất phát từ loại nào nguyên nhân, lấy Hiên Viên Hạo Dạ tâm tính, đời này cũng không để Tô Mộ Tuyết quá dể làm.

Đi tới cửa, nhưng thấy Tô Thanh Hiệp vẻ mặt xanh mét mang theo Nhị ca cùng Tam ca đi vào Trà Tuyết viên, Tô Mộ Tịch kêu một tiếng. Tô Thanh Hiệp lập tức phụng phịu: “Tịch nhi tới nơi này làm cái gì? Mau về Manh Tịch viên đi.” Tô Thanh Hiệp là thật không nghĩ tới, Tô Mộ Tuyết một cái cô nương gia, cư nhiên làm ra chuyện như vậy. Lúc này trong lòng lo lắng, cũng không hy vọng Tịch nhi nhìn đến cái gì không sạch sẽ.

 Tô Mộ Tịch cười cười, biết cha mẹ tâm tư: “Tịch nhi biết, cha ngươi xử lý sự tình cũng sớm đi nghỉ ngơi đi! Tịch nhi cáo lui trước.” Giương mắt, nhìn nhìn Tô Thanh Hiệp phía sau Cận Băng Tâm. Cũng vậy nhìn tâm tư Cận Băng Tâm, lúc này hẳn đã muốn hoàn hồn, Nhưng mà, đối ứng phương pháp phỏng chừng vẫn thật không ngời tới. Có thể như thế nào, sự thật xảy ra thế nào, cho dù gả cho kia Hiên Viên Hạo Dạ làm thiếp cũng phải đến lể cập kê sau mới có thể tiến cung. Đây chính là quy củ của Hiên Viên hoàng triều, Hiên Viên hoàng thành đại gia tộc các tiểu thư phải đến sau lể cập kê mới có thể thành hôn, làm vợ cùng làm thiếp đều giống nhau.

Chương 38 Thành nhi sẽ bảo hộ nàng.

Bình luận về bài viết này