TSCNPQ 31

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân
Tác giả : Phượng Vân

  ——————————–

Nguồn: Tàng Thư Viện
Edit : Uni ta

Chương 31 Tô Mộ Tuyết Trở Lại

Cận Băng Tâm cùng Tô Mộ Tuyết ngồi xe ngựa được một ngày, chậm một chút thời điểm, cuối cùng đến Hoàng Thành. Nhìn bên ngoài trời đêm nhanh tối nhưng Hoàng Thành vẫn người đến người đi ồn ào, bên trong xe ngựa Tô Mộ Tuyết nhìn đến nhìn lui liền nói một câu:” Hoàng Thành thay đổi thật nhiều, so với trước kia càng phồn hoa.” Nếu nàng có thể làm Hoàng Hậu, như vậy hết thảy nơi này đều là của nàng cùng Dạ hoàng tử.

Tác giả : ( mỗ vân nhịn không được , này hóa ý dâm vô địch khinh bỉ chi →_→).

Uni : mỗ vân nhịn không được, này cái ý tưởng điên rồ vô địch thật đáng kinh bỉ… ta càng kinh bỉ,,, nơi này a.. làm hoàng đế tất nhiên cả thiên hạ đều là của hắn, nhưng mà mơ đi…  không đến phiên hai đứa đâu.

Đương nhiên là hoàng thành…” Cận Băng Tâm lời nói còn chưa hết, đã bị âm thanh bên ngoài đang thảo luận hấp dẫn lực chú ý.

“Ai, ngươi nghe nói chưa? Đại công tử nhà Tô Thừa tướng muốn cùng hoàng hậu thân chất nữ kết hôn, là Hoàng Thượng tự mình hạ ý chỉ.”

“Thật sự sao, đây chính là chuyện tốt, người ta Tô đại công tử hoàn toàn không dựa vào phụ thân, tự mình làm được đến chức tứ phẩm tướng quân, thực rất giỏi a, thành thân sau khẳng định càng hơn nữa.”

“Đúng vậy, đúng vậy… Thiếu niên anh hùng a… Lại nói tiếp, Tô gia người ai cũng tài giỏi a! Đặc biệt Tô gia tiểu thư rất được Hoàng Thượng cùng hoàng hậu thích, tuy tuổi còn nhỏ nhưng bộ dáng đã là xuất sắc, tương lai nhất định là Hoàng Thành đệ nhất mỹ nhân !”

“Đúng vậy, đáng tiếc sớm đã định hôn cùng ngốc hoàng tử.”

“Đúng vậy…”

 Tuy cùng một hướng đi, nhưng xe ngựa dần dần đi mau, đem âm thanh bàn luận của hai người dần không còn nghe thấy.

Tô Mộ Tuyết nghe xong, trong tay khăn lụa đều nhanh bị nàng nắm chặt đến nhăn. Cận Băng Tâm trong mắt ý cười chợt lóe. Lập tức ôn hòa lôi kéo Tô Mộ Tuyết :” Tuyết nhi, bằng tài mạo của ngươi, nàng ta so ngươi, ngươi mới đáng giá kiêu ngạo là Tô Gia tiểu thư”

“Ân, Tuyết nhi nhất định sẽ vượt mặt Tô Mộ Tịch.” Tô Mộ Tuyết lời thề son sắt.

Bên ngoài xa phu mắt trợn trắng, dám so với chủ nhân, ngươi xứng sao ?

Trở lại Tô phủ, xuống xe ngựa hai người một trước một sau đi đến trước cổng lớn, không thấy ai nghênh đón mình, mặt liền mất hứng, nghiêm mặt không nói chuyện liền muốn đi vào. Thủ vệ canh cửa vừa thấy hai nàng bộ dạng lạ mặt, không nói một câu báo tên, ngang nhiên đi tới, thật không có lễ phép. Một chút hảo cảm cũng không có, lập tức đem hai người ngăn cản không cho bước qua “Chậm đã, các ngươi tưởng nơi này là nơi các ngươi muốn đi vào liền đi vào sao?”

Tô Mộ Tuyết trong lòng hận muốn chết, nghĩ đến mình là tiểu thư khuê các, không thể giống như đàn bà chanh chua, liền đứng ở một bên không nói chuyện. Cận Băng Tâm liền bước lên phía trước: “Không có mắt sao, không biết đây là Tô phủ nhị tiểu thư sao?”

Thủ vệ vừa tới không lâu, làm sao biết Tô phủ nhị tiểu thư, Tô phủ rõ ràng chỉ có một Đại tiểu thư, đang muốn mắng người thì Quản gia liền đi ra, nhìn cửa một đám người, sau đó tinh tế nhìn Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm. Tô Mộ Tuyết trưởng thành nên hắn không thể nào nhận thức, nhưng Cận Băng Tâm so với ngày xưa bộ dáng cũng không sai biệt lắm, liền lập tức hướng Tô Mộ Tuyết hành lễ : “Nhị tiểu thư đã trở lại, phu nhân đã an bày, nhị tiểu thư trở về vẫn là ở trước kia Trà Tuyết viên. Bên trong nha hoàn cũng đã sắp xếp, Băng Tâm có thể tùy tiện điều phối.”

Tô Mộ Tuyết áp chế bất mãn, có lễ phúc phúc thân hỏi: “Quản gia, cha nương ta vì sao chưa có tới?” Rời nhà nhiều năm, vì sao trong nhà như vậy không coi trọng nàng, nàng cũng là đích nữ cũng là nữ nhi của bọn họ kia mà.

Quản gia gặp Tô Mộ Tuyết coi như thức thời không có giống trước kia giống nhau khí thế bức nhân, mới trả lời: “Lão gia cùng phu nhân mang theo thiếu gia cùng các tiểu thư đã đi đến Lâm gia, tiểu thư vẫn là nên về Trà Tuyết viên nghi ngơi trước một đêm, sáng mai thỉnh an lão gia cùng phu nhân !” hừ, vốn không phải là con của Lão gia, thật đúng là nghĩ đến chính mình thân phận có gì đặc biệt hơn người a! Một cái tiện nữ nhân sinh hạ tiện loại mà thôi, xem lão gia hiện tại căn bản là không đem nàng để tâm, Quản gia hắn cũng chẳng muốn để ý nàng. Hắn ngốc tại Tô phủ lâu như vậy, thân thế của Tô Mộ tuyết hắn tự nhiên là biết rõ ràng.

“Đa tạ quản gia, xin nói cho cha nương ta nói một tiếng, Tuyết Nhi sáng sớm mai chắc chắn sẽ đi gặp cha nương để thỉnh an tạ tội.” Tô Mộ Tuyết nói xong mới cùng Cận Băng Tâm ly khai. Bọn thủ vệ há hốc mồm, thật đúng là nhị tiểu thư sao, bọn họ chỉ biết Tô phủ có đại tiểu thư Tô Mộ Tịch thôi.  Nhưng mà, nhị tiểu thư này sẽ không phải là con rơi của lão gia chứ? Phu nhân, tiểu thư cùng các thiếu gia cũng không thèm đợi gặp.

Tô phủ toàn gia tại Lâm phủ chơi đến đã khuya mới trở về, vừa xuống xe ngựa, Quản gia liền bẩm báo chuyện Tô Mộ Tuyết trở về. Tô Mộ Tịch chính là cười cười, Tô Thanh Hiệp có uống chút rượu chỉ ứng thanh đáp : “Đã biết.” Vương Hương Tú liền giúp đỡ hắn trở về phòng Chủ viện. Đoàn người chỉ tại cửa đứng trong chốc lát, liền tự ai người ấy trở về chính mình sân. Bọn thủ vệ lại hoài nghi, này nhị tiểu thư có thật là Tô phủ tiểu thư ? Tại sao không có một vị chủ tử nào để ý tới nàng, có trở về hay không ?

Buổi tối, Thiển Bạch lại lại một lần nữa nhảy vào phòng Tô Mộ Tịch, nói :”Chủ nhân, thuộc hạ đã nhận được tin tức, Dạ hoàng tử cùng Quân Vô Thường cái lão hồ ly kia, ngày mai lâm triều sẽ hướng Hoàng Thượng cầu tứ hôn, chúng ta nên làm như thế nào?”.

Tô Mộ Tịch cúi đầu nghĩ nghĩ, vì sao thời gian so với kiếp trước sớm hơn: ” Kéo dài thời gian, làm cho Hoàng thượng nói, ít nhất muốn kéo dài sau khi Đại ca của ta thành thân xong. ”  Ngăn cản không được, thì kéo dài thời gian vẫn có thể đi !

“Việc này…” Thiển Bạch có chút băn khoăn.

Tô Mộ Tịch cũng không tức giận, chỉ nói: “Ngươi chiếu lời nói của ta hồi bẩm Hoàng Thượng, ngài khẳng định biết sẽ làm như thế nào .” Mặc dù có lỗi với Đại ca, ngày đại hôn của huynh ấy sẽ thành toàn cho cái tiện nhân Tô Mộ Tuyết kia, nhưng chỉ có như vậy mới có thể làm cho các nàng không còn mặt mũi gặp người. Phải cứng gắng quyết tâm.

Ngày kế, Tô Mộ Tuyết thu thập gọn gàng, chỉnh trang đi đến Chủ Viện thỉnh an. Đi vào Lí mẹ lãnh nghiêm mặt mời nàng bước vào. Vừa đi đến liền nhìn đến chủ vị đang ngồi cùng Vương Hương Tú là một vị tiểu cô nương, không kip hỏi nhiều khom người thỉnh an: ” Tuyết Nhi gặp qua mẫu thân, Tuyết Nhi bất hiếu, mấy năm nay không có thể bồi phụ thân cùng mẫu thân bên người.” Cha vì sao không ở trong này? Vẫn chưa đến thời gian vào triều mà?.

Hiên Viên Hạo Y vốn là có chút ngạo khí, nữ nhân này không thỉnh an mình trước thì thôi, nghĩ đến Tô gia chỉ có một nữ nhi là Tịch tỷ tỷ tự nhiên bây giờ lại xuất hiện thêm một cái. Nữ nhân này bộ dạng lại không giống Tịch tỷ tỷ, khằng định là Tô Thừa Tướng bên ngoài con riêng, trở về khẳng định sẽ cùng Tịch tỷ tỷ tranh giành. Hôm nay nàng sẽ giúp Tịch tỷ tỷ xả giận trước, miễn cho cái nữ nhân này tương lai vô pháp vô thiên. Không đợi Vương Hương Tú mở lời, chậm rãi buông trong tay chén trà, thanh âm thản nhiên nói:” Lưu mama, nhìn thấy bản công chúa cũng không thỉnh an, thì bị tội gì?”. Nói xong ánh mắt như dao bắn về phía Tô Mộ Tuyết.

Lưu mama còn nhớ năm ấy chuyện phát sinh ở Minh Nguyệt Cung, vốn cũng đối Tô Mộ Tuyết không hảo cảm ra tiếng trả lời: “Bẩm công chúa, vô lễ với công chúa, vả miệng một trăm cái, sau đó lại đến quỳ hai ngày dưới mặt trời, không được ăn uống.”

Bị ánh mắt Hiên Viên Hạo Y nhìn đến, sợ tới mức run lên, công chúa? Công chúa làm sao có thể tại Tô phủ, không thể nghĩ nhiều liền quỳ xuống thỉnh tội: “Thần nữ ngu dốt không biết công chúa giá lâm, thỉnh công chúa thứ tội.” Này uy nghiêm tiểu cô nương chính là Hoàng Thượng sủng ái nhất tiểu công chúa sao? Đáng chết, A Bảo nha đầu kia như thế nào không đề cập với nàng?

Lúc này, Tô Mộ Tịch mang theo Thành hoàng tử đi đến, một phòng người liền cấp Hiên Viên Hạo Thành thỉnh an. Tô Mộ Tịch mới phúc thân hành lễ :” Thần nữ gặp qua Hạo Y công chúa, Tịch nhi thỉnh an mẫu thân.” Nhìn thấy Tô Mộ Tuyết đang quỳ trên mặt đất, liền khẳng định là kiệt tác của tiểu công chúa a. Cười cười: ” Ai, đây không phải là Tuyết nhi sao? Như thế nào sáng sớm liền quỳ ở trong này? Cấp mẫu thân thỉnh an không cần quỳ lâu như vậy?”

Tô Mộ Tuyết nghe được thanh âm, cúi đầu oán hận cắn chặt răng: “Tỷ tỷ, mau giúp Tuyết Nhi cầu tình, Tuyết Nhi vừa rồi không biết là công chúa cho nên không thỉnh an, thỉnh tỷ tỷ giúp muội cầu tình.” Cận Băng Tâm quỳ gối cách đó không xa, sắc mặt cũng không tốt, nàng hôm nay cố ý chuẩn bị không nghĩ đến lại không gặp được lão gia. Lúc này, Tô Mộ Tuyết còn gặp chuyện như vậy.

Hai người biểu tình Tô Mộ Tịch không cần xem cũng biết là bộ dáng gì, cười nhạt phúc thân : “Công chúa, muội muội mấy năm nay không ở hoàng thành, tự nhiên không hiểu hết quy củ. Hơn nữa nàng quả thật chưa gặp qua công chúa. Thỉnh công chúa đại nhân đại lượng tha thứ cho nàng lần này đi!” mùi vị cầu người giúp thật khổ sở đi Tô Mộ Tuyết, ngươi nên nhớ kĩ, chính là bắt đầu, dám trở về, về sau còn nhiều việc chờ ngươi.

Hiên Viên Hạo Y vừa thấy Tô Mộ Tịch cầu tình, còn sợ chính mình khó xử sai người nhưng nhìn đến trên mặt nàng cười nhạt liền đã biết, Tịch tỷ tỷ để ý đến người cầu tình sẽ không cười, sau một lát mới nói: “Tô Mộ Tuyết đúng không, lần này bổn cung nể mặt Tịch tỷ tỷ tha cho ngươi một lần, nếu có lần sau, bổn cung sẽ cho ngươi biết cái gì là cung quy.”

“Thần nữ đã biết.” Không nghĩ tới vừa trở lại liền gặp chuyện như vậy. Tự tin trong lòng Tô Mộ Tuyết bị đã kích không còn. Hoàng Thành, cũng không tốt đẹp như nàng nghĩ, xem ra muốn ngồi lên cái địa vị cao kia chỉ có thể dựa vào chính mình. Công chúa sao, rồi có một ngày ta sẽ cho công chúa ngươi quỳ trước mặt mà cầu xin ta.

Hiên Viên Hạo Thành nghiên đầu nhìn đến nữa ngày, xem biểu tình của Tịch nhi chỉ biết không thích hai người này. Tịch nhi không thích hắn cũng không thích. Học bộ dạng của phụ hoàng nói: “Hai người kia ở trong này quỳ thật khó coi, Hoàng muội mau đem các nàng đi xuống đi! ta không muốn nhìn thấy các nàng.”

Phốc… Hiên Viên Hạo Y cười thầm, hoàng huynh không hổ là cái đuôi nhỏ của Tịch tỷ tỷ a. Nhưng mà, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn ngạo khí, vẫy vẫy tay : “Hừm.. đứng lên, đi xuống đi! Đừng để bản cung chướng mắt.”

Tô Mộ Tuyết không dám nhiều lời, liền đứng dậy lui xuống. Trở lại Trà Tuyết viên đem trong phòng cái gì có thể ném đều ném. A Bảo sợ run lên, sợ bị ném lên người. Tô Mộ Tuyết hả giận xong, liền đi đến trước mặt A Bảo hung hăng tát nàng một bạt tay:

“Công chúa đến Tô phủ, ngươi như thế nào không nói trước cho ta một tiếng, muốn hại chết ta sao?. Có phải hay không nhìn đến cha nương không coi trọng ta, ngươi cũng khinh thường ta.” Nói xong bàn tay liền hung hăng hướng mặt A Bảo thêm mấy cái.

A Bảo cắn răng, buổi sáng trang điểm cho nàng rõ ràng có nói qua, chính mình không nghe được, bị trách mắng liền chỉ biết đánh người. A Bảo trong lòng cực hận, nàng nếu là nha hoàn của đại tiểu thư thì thật tốt. Xem Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm xem, ăn mặc so với các nàng không biết tốt hơn bao nhiêu lần, còn có thể một mình một cái bàn ăn, dùng đều là đồ ăn tốt vô cùng. Mà nàng lại ở trong này bị một nữ nhân ngoan độc bề ngoài ôn như tâm như rắn rết trách mắng đánh đập, trong lòng đối với Tô Mộ Tuyết càng hận thêm.

Cận Băng Tâm nghe được tiếng vang từ bên ngoài tiến vào, gặp này nọ đều bị ném quăng ngã ra đầy đất, Tô Mộ Tuyết không ngừng trách đánh A Bảo, vội vàng kéo nàng: “Nhị tiểu thư…” Nha đầu này lại phát điên cái gì?

Tô Mộ Tuyết giờ mới dừng lại động tác, phục hồi tinh thần lại. Cận Băng Tâm nhìn A Bảo đang quỳ trên mặt đất liếc mắt một cái, vẻ mặt đau lòng đem nàng nâng dậy: “A Bảo, ngươi trước đi xuống đi! Làm cho Tiểu Tình giúp ngươi dùng trứng gà nhu một chút.”

“Cám ơn Băng di.”Trà Tuyết viên còn có người tốt .

A Bảo đi rồi, không biết Cận Băng Tâm nói Tô Mộ Tuyết cái gì đó, cũng là không tại tiếp tục làm ầm ĩ.

Tô Mộ Tịch từ miệng Hoa biết Tô Mộ Tuyết đem chuyện mặt A Bảo đều đánh sưng lên, chính là thản nhiên nhíu mày. A Bảo, đây là nàng nên chịu, kiếp trước bát súp độc chết mình không phải nàng tự tay đưa lên sao. Nha đầu A Bảo này không thích người đối tốt với nàng, nàng hẳn là ưa thích người đối với mình không tốt a.

Bình luận về bài viết này