Tình tỷ muội

TSCNPQ 4

Trọng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả : Phượng Vân.

Chương 4 : Tình Cảm Tỷ Muội.

Edit:Uni.

beta lại ngày 15/11/2014

Ngày kế, Tô Mộ Tịch chính quấn quít lấy mẫu thân nói chuyện: “Nương, nữ nhi ngày mai liền chuyển qua ở Chủ viện đi, thỉnh nương dạy cho nữ nhi lể nghi hoàng cung, không cho nương giữ riêng nga!”

Vương Hương Tú đem Tô Mộ Tịch kéo vào trong ngực: “Khó được Tịch nhi của nương muốn học, nương nhất định dạy thật nghiêmi, để cho hoàng hậu nương nương đối với Tịch nhii nhìn với cặp mắt khác xưa.”

Lúc này, Lăng mẹ tiến vào thông báo: “Phu nhân, đại tiểu thư, nhị tiểu thư đến đây, người đang đợi ở bên ngoài.”

 Tô Mộ Tịch nói chuyện thanh âm dừng nhỏ lại. Hôm nay là ngày mùng ba tháng bảy, chính là ngày Tô Mộ Tuyết đem A Bảo đưa qua cho mình. Kiếp trước, trong lòng nàng tràn đầy vui mừng tiếp nhận A Bảo, nghĩ đến muội muội thật tình đối tốt với mình, Cận Băng Tâm còn ôn nhu cùng mẫu thân nói chuyện. Làm cho nàng nghĩ đến Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm mới chính là người thật hiểu mình. Nhưng lúc này nàng đã hiểu sẽ không có người tốt như vậy, cho nha hoàng bên cạnh tặng cho nàng, Cận Băng Tâm ngươi chờ tiếp chiêu đi !

Vương Hương Tú nhíu hạ mi: “Tuyết Nhi như thế nào đến đây? Để cho nàng vào đi!” Trong thời gian này, nàng không muốn cho bất luận kẻ nào quấy rầy thời gian mình và Tịch nhi ở chung. Về sau sẽ không thể ngày ngày cạnh Tịch nhi. (Uni: tình mẹ luôn là như thế thật buồn a)

Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm phía sau A Bảo, ba người trước sau đi đến, Tô Mộ Tuyết vừa tiến đến liền đi tới Vương Hương Tú trước mặt, bĩu môi làm nũng: “Mẫu thân, đến xem tỷ tỷ như thế nào không gọi Tuyết Nhi cùng nhau đi?”

“Mẫu thân có việc muốn cùng tỷ tỷ nói chuyện, Tuyết Nhi lúc ấy còn đang ngủ đi!” Vương Hương Tú trong giọng nói không sủng nịnh đối với Tô Mộ Tuyết, chính là khách sáo giải thích nguyên nhân. Bởi vì chuyện tình năm đó, đối với đứa nhỏ này Vương Hương Tú trong lòng còn rất nhiều khúc mắc, không lí giải nổi.

Cận Băng Tâm ngăn cho Tô Mộ Tuyết nói nữa: “Nô tỳ gặp qua phu nhân, gặp qua đại tiểu thư.”

Tô Mộ Tịch lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động, giống như tiểu thư khuê các Cận Băng Tâm, trong lòng nghĩ không cho là thật, nữ nhân này thực khéo diễn trò. Lập tức, lại bị thanh âm mẫu thân chú ý gọi trở về: “Tuyết Nhi, ngươi tìm tỷ tỷ có chuyện gì sao?”

“Mẫu thân, Tuyết Nhi biết tỷ tỷ sắp tiến cung, liền đến bồi chuyện cùng nàng. Về sau, tỷ tỷ vào hoàng cung Tuyết Nhi muốn gặp nàng liền không dễ dàng.” Lời nói, tràn đầy đối Tô Mộ Tịch lôi kéo, cùng ỷ lại.

Vương Hương Tú thấy nàng đối Tô Mộ Tịch như thế không tha, tâm cũng động, liền đưa tay sờ sờ đầu Tô Mộ Tuyết an ủi nói: “Tuyết Nhi không cần lo lắng, tỷ tỷ về sau hàng năm đều sẽ về nhà ở đây một tháng .”

Tô Mộ Tịch điềm đạm cười một chút nói: “Đúng vậy, muội muội, về sau hàng năm tỷ tỷ đều trở về xem cha nương, các ca ca cùng muội, không cần lo lắng không thấy được tỷ tỷ.” Nhìn Tô Mộ Tuyết không biết làm sao cùng Cận Băng Tâm trên mặt rõ ràng cứng đờ.

Tô Mộ Tịch tiếp tục nói: “Nương, vẫn là cha đối Tịch nhi tốt nhất, biết nữ nhi sẽ nhớ nhà, thỉnh cầu riêng Hoàng Thượng cho nữ nhi hàng năm ở nhà ở một tháng.” Tô Mộ Tịch cố ý khiến cho Vương Hương Tú chú ý. Nàng còn chờ Cận Băng Tâm cho Tô Mộ Tuyết nháy mắt đâu, trò hay còn chưa có bắt đầu, không phải sao?

“Đương nhiên, cha ngươi hiểu rõ nhất là Tịch nhi a… Tịch nhi cùng Tuyết Nhi.” Vương Hương Tú nhìn Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm liếc mắt một cái, lại chuyển ánh mắt từ ái nhìn nữ nhi Tô Mộ Tịch của mình.

Tô Mộ Tuyết bĩu môi, vì sao nàng ta còn muốn hàng năm trở về ở một tháng? Băng di sắc mặt không thay đổi nháy mắt Tô Mộ Tuyết. Tô Mộ Tuyết lập tức một lần nữa lộ vẻ tươi cười: “Mẫu thân, tỷ tỷ bên người chỉ có Hoa Ngữ một cái  nha hoàn thật quá ít, Lăng mẹ lại không thể đi theo tiến cung. Tuyết Nhi đã nghĩ, đem A Bảo cấp tỷ tỷ để cho tỷ tỷ mang nàng theo cùng nhau tiến cung, để cho Lăng mẹ đi theo bên cạnh Tuyết nhi là được, mẫu thân, người xem được không?”.

Vương Hương Tú nghĩ nghĩ, khó được nha đầu Tuyết Nhi nghĩ đến chu đáo như vậy. Nhìn A Bảo liếc mắt một cái, cũng hiểu được là cái thông minh, đang muốn mở miệng đồng ý. Tô Mộ Tịch lên tiếng trước: “Muội muội, chuyện này làm sao có thể? Tỷ tỷ là thật không thể như vậy, nếu người ngoài mà biết, sẽ nói chúng ta Tô phủ không có quy củ.” Kiếp trước, nàng tự nhiên bởi vì hành động này của Tô Mộ Tuyết mà cảm động, lúc đó thật là khờ. Vào cung có A Bảo thường xuyên bên tai nàng nói, có thứ gì tốt cũng không quên chừa một phần cho Tô Mộ Tuyết. Hiện tại nhớ tới, lúc trước chính mình thật là một đứa quá mức ngu xuẩn mà.

Vương Hương Tú gật đầu: “Ân, Tịch nhi nói rất đúng, đến lúc đó Mẫu thân sẽ tìm nha hoàn theo Tịch nhi, Tuyết Nhi thật quan tâm.”

Rõ ràng không nghĩ tới Tô Mộ Tịch lại cự tuyệt, Tô Mộ Tuyết đứng ngây tại đó, hoàn toàn không biết nói tiếp thế nào? Cận Băng Tâm nhìn thấy không chịu nổi, không vội lên tiếng nói: “Phu nhân, tìm một nha hoàn mới còn phải tốn thời gian dạy dỗ. Đại tiểu thư qua mấy ngày liền muốn tiến cung, bên người nên có nhiều người thoả đáng vậy mới tốt. Nha đầu A Bảo kia rất thông minh, là nha đầu tốt để chọn, đi theo đại tiểu thư không còn gì tốt hơn. Phu nhân, người cảm thấy được không?”

 Vương Hương Tú có chút bị thuyết phục, mang một cái nha hoàn vào cung, chọn lựa bên ngoài thật có một chút khó coi.

Gặp mẫu thân trên mặt xuất hiện do dự, Tô Mộ Tịch đột nhiên quỳ xuống, người này nàng khẳng định là sẽ không mang đi: “Nương, thỉnh nương lo lắng vì thanh danh nữ nhi. Tuyết Nhi tuy là hảo tâm đưa nha hoàn cho Tịch nhi, nhưng nếu truyền đi ra ngoài. Mọi người không rõ ý nghĩa sẽ nói Tịch nhi tùy hứng ích kỷ, cướp nha hoàn muội muội. Còn nữa, Tịch nhi mang Hoa Ngữ một người là đủ rồi. Hoàng cung là chỗ nào? Là nơi không thiếu cung nữ thái giám nhất, nữ nhi chính là mang mười cái nha hoàn tiến cung, các nàng đều trải qua trong cung ma ma phân phối. Tịch nhi tiến cung là làm bạn cùng Thành hoàng tử, Thành hoàng tử là nhi tử thân sinh của hoàng hậu nương nương, nương nương tất nhiên sẽ không bạc đãi Tịch nhi. Tuy rằng Tịch nhi trưởng thành nhất định phải gả cho Thành hoàng tử, nhưng nữ nhi cũng biết thanh danh so với cái gì đều trọng yếu hơn cả?” Tô Mộ Tịch giờ khắc này cũng bất chấp mọi người hoài nghi, quyết không thể đem A Bảo này tiến cung cùng mình. Mà chính lời nói này nương sẽ phát hiện dụng tâm kín đáo của Cận Băng Tâm

Vương Hương Tú nghe xong, sắc mặt quả nhiên biến đổi. Tịch nhi lời vừa nói xong đều có lý. Không có khả năng chính nữ nhi tuổi còn nhỏ có thể nói, Tịch nhi làm sao có thể biết nhiều về thanh danh như vậy?

Đem nữ nhi đang quỳ nâng dậy, thấy nàng trong mắt đơn thuần quang mang, thì cảm thấy chính mình nghĩ nhiều liền nói: “Ngươi cái nha đầu này, khó có được Tịch nhi nghĩ như vậy chu đáo, thật là nương sơ sót”. Thản nhiên nhìn Tô Mộ Tuyết cùng Cận Băng Tâm liếc mắt một cái. Đúng là không phải chính mình thân sinh nữ nhi, không được chân chính yêu thương cũng không được nghiêm khắc trách cứ.

Tô Mộ Tuyết nhìn Băng di liếc mắt một cái, thấy nàng không có tiếp tục nữa, cũng không dám nhiều lời. Cận Băng Tâm sắc mặt có chút tái nhợt, kế hoạch của nàng chưa từng thất bại qua, nha đầu kia như thế nào lại biến thành thông minh thế. A Bảo một chiêu này không được, đến hoàng cung, nơi nàng lại càng không làm gì được. Hơn nữa, nha đầu kia một năm hồi phủ ở một tháng, làm cho lão gia phu nhân nhất mực yêu thương, Tuyết Nhi càng không có thể chiếm hữu, kế hoạch của nàng còn có thể hiệu quả sao?

“Tuyết Nhi cũng ở trong này a?” Tô Thanh Hiệp đi đến, gặp Tô Mộ Tuyết đang ở đây, thản nhiên ra tiếng.

“Cha.” Tô Mộ Tịch cùng Tô Mộ Tuyết cùng nhau hành lễ, kêu lên.

“Nô tỳ thỉnh an lão gia.” Cận Băng Tâm khom người phúc thân, hoàn toàn là dáng vẽ phong phạm của tiểu thư khuê các. Trong mắt tình ý che giấu tốt lắm, cũng không có ai phát hiện. Nhưng Tô Mộ Tịch vẫn là nhìn theo trong mắt nàng tìm ra dấu vết. Hừm, quả nhiên là tâm bất hảo.

Tô Thanh Hiệp cũng không chú ý nàng, trực tiếp đi đến Tô Mộ Tịch bên người ngồi  xuống: “Tịch nhi, cái trán còn đau không?” Tay vuốt tóc đen ngăn trở Tô Mộ Tịch cái trán, tỉ mỉ xem xét.

“Vừa mới còn đau, nhưng mà, nhìn đến cha, Tịch nhi sẽ không đau.” Tô Mộ Tịch ôm vòng cổ Tô Thanh Hiệp làm nũng.

“Tuyết Nhi cũng nhớ phụ thân.” Tô Mộ Tuyết bĩu môi, đầy mất hứng nhảy vào lòng Tô Thanh Hiệp .

Tô Thanh Hiệp cũng không để ý nhiều, chính là sờ sờ đầu Tô Mộ Tuyết: “Ân, Tuyết Nhi thực ngoan.”

Tô Mộ Tịch hiện tại mới phát hiện, cha đối Tô Mộ Tuyết cũng là thật tâm trân trọng. Chắc là ở giữa có cái gì đó? Cũng không đối xử giống như người thân thuộc. Tô Mộ Tịch chỉ biết là Tô Mộ Tuyết không phải là thân sinh nữ nhi của cha và nương. Chẳng lẽ là có nguyên nhân khác? Làm cho cha nương đối với Tô Mộ Tuyết có phần xa cách.

 Kiếp trước là vì có quan hệ với Cận Băng Tâm, Cha mới dần dần đối tốt với Tô Mộ Tuyết so với nàng là thân sinh nữ nhi còn muốn tốt hơn.

Vì vậy, nhất định sẽ không làm cho cái tiện nhân Cận Băng Tâm này cướp đi tâm của cha, làm cho nương buồn bực mà chết. Trong mắt hiện lên một tia cừu hận, nhìn vẽ mặt lạnh nhạt của Cận Băng Tâm.

“Lão gia, phu nhân, nô tỳ có việc muốn nhờ.” Cận Băng Tâm lên tiếng, đánh vỡ không khí quái dị lúc này.

Tô Thanh Hiệp vẫn chưa ngẩng đầu nói: “Chuyện gì? Nói.”

“Nô tỳ nghĩ, Đại tiểu thư qua mấy ngày nữa sẽ tiến cung. Đã nhiều ngày không cùng nhị tiểu thư thân cận vẫn ở trong Manh Tịch viên một mình, nên để hai tỷ muội tiểu thư trong khoảng thời gian này thân cận một chút.” Cận Băng Tâm trong thanh âm lộ ra vẽ hèn mọn, lời nói tràn đầy vẻ cầu khẩn. Thấy Tô Thanh Hiệp vẫn chưa ngẩng đầu nhìn nàng, có chút thất vọng, trên mặt vẫn là lạnh nhạt vẫn chưa đem thất vọng biểu lộ ra ngoài.

Nhưng mà, Tô Mộ Tịch biết, nàng làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân. Hơn nữa, Tô Mộ Tịch nhìn đến trong mắt cha hiện lên chán ghét, trên mặt nương cũng có một tia không được tự nhiên.

Không đợi hai người ra tiếng, Tô Mộ Tịch liền ra tiếng nói: “Băng di thật là có tâm, ta ngày thường như thế nào không nghĩ tới thỉnh muội muội đến Manh tịch viên ở mấy ngày, là ta này làm tỷ tỷ sơ sót.”

Cận Băng Tâm thấp đầu âm thầm cắn răng, nha đầu kia khi nào thì thông minh như vậy. Trong lời nói của nha đầu kia có ý tứ gì? Là nói nàng rắp tâm khác sao? Lão gia, phu nhân có nghe lời nàng (tmt) nói  hiểu ý khác không?

Vương Hương Tú tất nhiên là nghe ra nữ nhi ý tứ trong lời nói: “Tịch nhi, Manh tịch viên là của sân của con, con quyết định là được.”

“Nương, không thể cùng muội muội ở đó được. Dù gì mấy ngày nữa nữ nhi sẽ không ở nơi đó. Nữ nhi đã nói sẽ chuyển đến Chủ viện, để cho nương dạy nữ nhi lễ nghi, không phải sao? Ngày sau vào cung, sợ Hoàng Hậu nương nương nói chúng ta Tô phủ cô nương không hiểu quy củ, Cha nữ nhi nói có đúng không?”. Sợ cha nương hoài nghi nàng, Tô Mộ Tịch khi nói chuyện cố ý toả ra kiêu ngạo ngẩn đầu lên, vẽ mặt đắc ý.

Tô Thanh Hiệp nhìn nữ nhi bộ dáng đáng yêu, nhẹ nhàng nhéo nhéo Tô Mộ Tịch khuôn mặt nhỏ nhắn: “Coi nha đầu ngươi kìa” Toàn tâm toàn ý sủng nịnh. Nhìn qua Tô Mộ Tuyết : “Tuyết nhi, nhiều ngày nữa nên ngoan ngoãn, không cần chuyện gì đều luộn xộn với tỷ tỷ, biết không?”

Tô Mộ Tuyết bĩu môi: “Không muốn, con cũng muốn cùng cha mẹ cùng nhau ở… Ta mặc kệ… Muốn cùng cha mẹ cùng nhau ở…” Tô Mộ Tuyết nháo loạn lên, thực là khủng bố, thanh âm có thể đem nóc nhà đều xốc lên được.

Tô Thanh Hiệp nhìn Vương Hương Tú liếc mắt một cái, thấy nàng thản nhiên nhìn Tô Mộ Tuyết, vẫn chưa ra tiếng trách cứ. Tô Thanh Hiệp biết, chuyện năm đó, nàng thủy chung vẫn canh cánh trong lòng.

Nghĩ đến sự kiện kia, nhìn Tô Mộ Tuyết hiện tại cùng với cái nữ nhân xấu hổ năm đó giống nhau như đúc, không khỏi nghiêm túc trách mắng: “Tuyết nhi, ngươi còn náo loạn. Tỷ tỷ qua mấy ngày nữa sẽ tiến cung, về sau chúng ta không có nhiều cơ hội gặp mặt. Ngươi vẫn luôn ở trong nhà, về sau mỗi ngày đều gặp cha, nương. Không được náo loạn nữa.”

Nhìn thấy ánh mắt Tô Thanh Hiệp nghiêm khắc, Tô Mộ Tuyết há mồm không nói được, giật mình ở tại nơi đó? Cận Băng Tâm đứng ra, ôn nhu nói: “Lão gia phu nhân đừng nóng giận, nô tỳ sẽ đem nhị tiểu thư mang đi ra ngoài, không để nàng náo nữa.”

Tô Mộ Tịch nhìn hai người rời đi, mặc kệ Cận Băng Tâm dạy cho Tô Mộ Tuyết mục đích là gì? Nàng cũng sẽ không cho Tô Mộ Tuyết cùng mình quá thân cận. Tỷ muội loại tình cảm, thực buồn cười, trong mắt Tô Mộ Tuyết căn bản không có cái gì gọi là tỷ muội.

→Chương 5

Bình luận về bài viết này